Không ai nói chuyện nhiều với Tạ Chinh như vậy.
Sau vài giây ngắn ngủi ngây người Tạ Chinh đẩy Trình Cố ra, nhíu mày đôi mắt lạnh lùng phòng bị. Lực đẩy này không nhỏ nhưng Trình Cố chỉ lùi về phía sau một bước, không một chút lảo đảo, nửa giây sau còn giơ tay đánh vào ót Tạ Chinh một cái, cười như không cười nói: “Tiểu tử, gan không nhỏ a, vừa tới liền dám đẩy đội trưởng.”
Tạ Chinh nhìn chằm chằm cặp mắt đào hoa sâu thẳm kia xuất thần trong chốc lát, đứng dậy, dựa vào ưu thế chiều cao liếc nhìn Trình Cố, trầm giọng nói: “Trình đội, nơi này là quân đội, xin anh tôn trọng một chút. ”
Trình Cố lộ ra vẻ khó hiểu, mấy giây sau các đội viên cười phá lên.
Đến giờ Tạ Chinh mới biết, cái Trình Cố gọi là “Thích” cũng không phải là loại yêu thích như cậu lý giải.
Trong tổ hành động đặc thù không ai không thích Trình Cố, cho dù là đội trưởng Trương Nhất mặt lúc nào cũng tối sầm lại thường thường bị Trình Cố chọc cười. Người này luôn đóng vai hề đi tới đâu cũng có tiếng cười, chọc người khác làm chuyện cười rất lành nghề, lấy chính mình làm chuyện cười càng lành nghề, tướng mạo xuất chúng, thêm vào bản lĩnh rất cao, chuyện này sau đó Tạ Chinh mới biết, không làm người khác yêu thích cũng khó.
Hiểu lầm ý của Trình Cố, Tạ Chinh không khỏi có chút lúng túng, chỉ muốn sau này cùng với tên đội phó nước giếng không phạm nước sông, vậy mà cũng không lâu lắm cậu lại đi quấn lấy đối phương.
Mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-doi-va-sung/1309400/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.