Ngạn Thuyền Đình là một tiểu khu rất xa hoa nhưng cũng rất thanh tĩnh ở Kỳ thành, đa số hộ gia đình sống ở đây đã có tuổi, lại là những người có chút thân phận.
Tạ Chinh từ số lầu thứ ba đi ra, áo khoác dài màu xám đậm dính chút hương hoa đầu mùa xuân.
Lúc trước tập đoàn Tạ thị có biến động chức vụ ở tầng cấp cao. Tạ Chinh được cha phái đến tiếp nhận bộ phận sự vụ ở Kỳ thành. Sau khi dàn xếp xong xuôi Tạ Chinh nhớ tới năm đó lúc học tập ở trường quân đội có một giáo viên rất yêu thương mình, sau khi về hưu định cư ở đây, nên thừa dịp cuối tuần đến đây thăm viếng. Giáo viên tóc đã hoa râm nhưng tinh thần còn rất tốt, vẫn còn phong thái của những năm tháng từng mặc quân trang. Biết Tạ Chinh tới thăm thật là cao hứng, cùng bạn đời bận rộn chuẩn bị bữa cơm trưa thật là đầy đủ.
Bạn đời của giáo viên cũng là nam giới, quá khứ cũng là sĩ quan cao cấp của trường quân đội, khí chất so với người thầy của Tạ Chinh ôn nhuận hơn rất nhiều, không giống người nửa cuộc đời chinh chiến, giống như một học giả nửa đời nghiên cứu sách vở hơn. Lúc hai người cùng ở nhà bếp bận rộn cảm giác rất hòa thuận, không có chỗ cho người khác chen chân. Lúc Tạ Chinh hỗ trợ bưng thức ăn mỉm cười, trong lòng có chút ước ao.
Giáo viên còn nhớ lúc trước Tạ Chinh giống như một con sói cô độc. Bây giờ Tạ Chinh không còn là lính mới trầm mặc ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-doi-va-sung/1309397/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.