Chương trước
Chương sau
Đã qua ba ngày từ lần quay cảnh phim cuối kia.

Tuy thời gian không tính là quá lâu, nhưng đã đủ để Từ Triết Ấp suy nghĩ cẩn thận, nếu y và Ruka còn tiếp tục phát triển thêm nữa, ắt chỉ còn lại con đường tình nhân có thể đi, mà y hoàn toàn không thể chấp nhận.

Y không thích đồng tính luyến ái, cũng không muốn trở thành đồng tính luyến ái.

Y không thể phủ nhận khi nghe được Ruka nói thích y, y quả thật có phần ngầm sảng khoái, nhưng đó là bởi vì nhập vai. Bọn họ ở trong phim đóng vai người yêu, lại có tiếp xúc thân thể thân mật, có phần ảo giác cũng là rất bình thường a? Từ Triết Ấp tin tưởng, chỉ cần một thời gian sau, khoảng cách xa nhau, y nhất định có thể khôi phục bình thường ──

“Hmm thu.”

Y bất đắc dĩ quay đầu lại, nhìn chằm chằm chàng trai phá hoại kế hoạch hoàn mỹ của y, mà Ruka vẫn là mặt không chút thay đổi, chỉ là cả người ướt sũng, ngay cả mũi cũng bị đông cứng đến đỏ bừng.

“Đưa nó cho tôi.” Từ Triết Ấp mở ra khăn mặt, bao lấy quả cầu lông ngắn màu trắng rồi ôm vào trong lòng.

Nó toàn thân ấm áp dễ chịu, xem ra Ruka bảo vệ nó rất tốt, ngay cả một cọng lông cũng không thấm ướt. Nó làm ổ ở trong lòng Từ Triết Ấp, vô cùng hiếu kỳ ngửa đầu dùng chóp mũi ướt át ủi ủi mặt y.

Đáng chết, Từ Triết Ấp nghĩ, tên kia sao biết y không hề có sức chống cự nhất đối với bé con lông mịn này?

“Tôi nhặt được ở trên đường, đã khử trùng cùng tiêm dự phòng rồi, tôi nghĩ có lẽ anh sẽ thích nó.”

Giọng điệu của Ruka hết sức hờ hững, ánh mắt lại có chút chột dạ, nhưng giờ phút này Từ Triết Ấp đang rơi vào đấu tranh tâm lý căn bản không rảnh tìm tòi.

Y cảm thấy tình tiết tặng chó sao quen thuộc như vậy, tiếp theo thì nhớ ra khi y theo đuổi bạn gái cũ cũ trước kia đã từng dùng chiêu này. Đó là lần chia tay đau khổ nhất đời này của y, bởi vì tranh giành không được quyền nuôi dưỡng con Husky.

Y cảm thấy rùng mình, lập tức lý trí tự nói với mình phải nên từ chối Ruka.

Con chó này chính là đại biểu cho giấy thông hành Ruka có thể đến nhà y, một khi y đồng ý muốn nuôi, từ nay về sau Ruka đã có lý do quang minh chính đại đến nhà y…

“Ô?” quả bóng lông ngắn nghiêng đầu cắn tay áo y, đôi mắt đen láy chăm chú nhìn y.

Trái tim Từ Triết Ấp tưởng chừng như muốn hòa tan trong nháy mắt. Y miễn cưỡng duy trì lý trí, ném khăn tắm lớn cho Ruka, ra lệnh: “cậu đi tắm trước đi.”

… rõ ràng có ích.

Ruka vừa chà bọt trên đỉnh đầu, vừa nhịn không được nghĩ, chiêu uống rượu kia nói không chừng cũng sẽ có tác dụng? Chỉ cần tưởng tượng như thế, khóe miệng giơ lên đã không thể nào kéo xuống được.

Cậu tùy ý lau khô thân thể, đi ra ngoài, liếc mắt một cái đã nhìn thấy Từ Triết Ấp.

Y đang ngồi xổm phía trước thùng giấy không biết lấy ra từ nơi nào, luống cuống tay chân nhét khăn mặt vào bên trong, nhìn thấy Ruka bước qua, lập tức tuyên bố:

“Đầu tiên nói trước nó chỉ ở nhờ chỗ tôi hai ngày, đợi khi tìm được chủ nhận nuôi, tôi sẽ không nuôi.”

Ruka từ chối cho ý kiến, “Ờ.”

Lại nữa rồi. Từ Triết Ấp đối với giọng điệu tiếng “Ờ” nhỏ bé trong lòng hơi kinh sợ, không nhịn được liếc cậu thêm một cái, tiếp theo nháy mắt đen mặt.

“Chẳng lẽ cậu không thể tùy tiện tìm cái khăn tắm che lại một chút sao?”

“Tại sao?” Ruka tự do duỗi thân người trần trụi của mình, “Anh cũng không phải chưa từng thấy.”

Lông mày Từ Triết Ấp gắt gao nhíu lại, “lời không thể nói như thế…”

“Hay là anh sẽ tự ti?”

… Ngày mai, Từ Triết Ấp nghiến răng nghiến lợi nghĩ, ngày mai y thật muốn đưa con chó đó ra ngoài!

※t  ※   ※

Kết quả con chó đương nhiên không chỉ ở lại hai ngày.

Từ Triết Ấp vốn quyết định nhất định phải tiễn bước nó, thậm chí còn lên mạng đăng tin tìm người nhận nuôi, nhưng ngày hôm sau Ruka đã đưa đến giường vật cưng cùng thức ăn, lại đưa đến đồ dùng vệ sinh cùng vòng cổ, sau đó là đồ ăn vặt cùng quần áo… Đợi khi Từ Triết Ấp ý thức được, đồ đạc của chó con đã muốn xếp thành núi, trọn vẹn một bộ dạng muốn bám rễ ở chỗ này.

Càng đáng giận chính là Ruka còn bày ra tư thế mua một tặng một, ba ngày thì hai đã tới cửa ăn chùa. Từ Triết Ấp nhiều lần cố lấy dũng khí muốn nói từ chối, nhưng không biết tại sao, vừa nhìn thấy khuôn mặt Ruka, thì lời nói nặng nào y cũng không thể thốt ra, đành phải nước chảy bèo trôi bị đối phương nắm mũi dẫn đi.

Lần sau, y nghĩ ở trong lòng, lần sau nhất định phải cự tuyệt Ruka.

Chẳng qua lần sau, mãi mãi đều còn có lần sau.

Trong bất tri bất giác, Ruka đã đến thăm nhà ba mươi sáu lần, dắt chó đi dạo ba mươi bốn chuyến, ăn chùa hai mươi bảy bữa cơm, ở trên ghế sa lon ngủ trưa mười ba lần, cùng y chơi xong tám trò chơi điện tử.

Lúc Từ Triết Ấp kịp phản ứng, Ruka đã mọc rể ở bên trong cuộc sống y.

Giống như một cây bồ công anh, bị gió đưa đến trên tay y, y nâng lên nhìn một hồi, nghĩ chờ một chút sẽ thổi nó bay đi, chẳng mấy chốc nó lại cắm rễ ở trong da y, tỏa ra mầm nho nhỏ.

Sau đó Từ Triết Ấp sớm bị nhiễm một số thói quen xấu, như khát nước quay sang bên cạnh kêu uy, ly trà ngay lập tức đưa đến tay; như là giả chết đem quần áo bẩn ném thành một đống trên mặt đất, hôm sau thì thấy quần áo sạch sành sanh hơn nữa tràn đầy mùi thơm được xếp gọn gàng đặt ở trên giường.

Như vậy rất không bình thường, Từ Triết Ấp sao có thể không biết.

Mặc dù Ruka vẫn là như vậy miệng tiện lại mặt thối, nhưng so với lúc mới quen, sát khí của y đã giảm mạnh, điềm đạm như người ở hành tinh khác đến.

Mỗi lần cậu đối tốt với y một chút, Từ Triết Ấp liền cảm thấy mình vô cùng tội lỗi quả thực chính là thằng đàn ông bỉ ổi tùy tiện đùa bỡn tình cảm của người khác trong phim bộ, thế là giống như nhất định phải báo đáp lại đối xử tốt hơn một chút với Ruka.

Chỉ là có qua có lại như thế đã làm cho Ruka càng thêm mặt mày hớn hở.

Một buổi tối, cậu thì dựa vào cạnh cửa, tâm tình thật tốt vừa nhìn Từ Triết Ấp xắt thức ăn, vừa vờ như lơ đãng hỏi: “Ai, sinh nhật anh ngày mấy a?”

Động tác Từ Triết Ấp tạm dừng khoảng ba giây, tiếp theo mồ hôi lạnh đã chảy xuống.

Đây là một chủ đề rất không ổn, thời điểm một bên bắt đầu nhắc tới sinh nhật, ngày kỷ niệm hoặc là ngày lễ lớn, rất rõ ràng là thể hiện đối phương khẳng định sẽ có kế hoạch gì đó vào ngày này.

“Ờ, tôi bình thường không tổ chức sinh nhật.” Đưa lưng về phía Ruka, y giả vờ không hề hứng thú.

Đối phương lại bám riết không tha hỏi tiếp, “Sẽ không phải là tháng này chứ?”

Ruka suy đoán chính xác làm cho Từ Triết Ấp trượt tay suýt cầm dao không được, ngay tại lúc y một lòng lưỡng dụng nhanh chóng suy xét phải làm sao lừa Ruka cho qua, một tiếng “Gâu gâu” nho nhỏ đã cứu y.

Y hơi quay đầu, nhìn thấy Ruka ẵm quả bóng trắng đang toan tính vọt vào phòng bếp lên, ôm vào trong ngực.

Quả bóng trắng được nuôi rất tốt, bộ lông xoã tung trắng tinh, toàn thân thịt đô đô.

Lúc trước khi đăng tin tìm người nhận nuôi ở trên mạng, thật ra cũng có không ít người bày tỏ ý muốn nhận nuôi, nhưng mỗi lần vào lúc Từ Triết Ấp gọi điện thoại xác nhận cùng đối phương thì Ruka sẽ vừa khéo xuất hiện ở sau lưng y, ngâm nga mấy tin tức người nhận nuôi biến thái hành hạ chó con mèo con vô tội đến chết, khiến cho Từ Triết Ấp tâm loạn như ma, cuối cùng vẫn chọn giữ nó ở lại.

“Anh cũng nên chọn giúp nó cái tên chứ?”

Lực chú ý của Ruka quả nhiên đã bị chuyển dời, nhưng lại hỏi qua vấn đề như cũ làm cho Từ Triết Ấp khó có thể trả lời.

“Chờ thêm đi, đặt tên cần ngày tốt ngày lành.” Y thuận miệng bịa chuyện, trong lòng lại rất rõ ràng, y tạm thời còn chưa nguyện ý đặt tên cho nó.

Y hiểu rất dòng nước chảy, quả thực có thể thuận tay viết ra SOP.

Đầu tiên là đặt tên chó, bước tiếp theo tự cho mình là cha mẹ của chó con ── trên cơ bản đến giai đoạn này, hai bên đã đến thời kì cuối mập mờ, cũng chỉ thiếu chọn ngày tốt tỏ tình, thậm chí chó con đáng yêu kia còn có thể đảm đương người giúp đỡ, giúp chuyển cái giỏ nhỏ mang theo thư tỏ tình linh tinh, mà Từ Triết Ấp tin tưởng trăm phần trăm, sinh nhật y chính là ngày Ruka ra tay!

Y càng xắt cây cải củ, càng cảm thấy tâm tình nặng nề, nghĩ nghĩ, vẫn thử thăm dò hỏi: “Ba mẹ cậu đối với chuyện cậu quay G lần này có ý kiến gì không?”

“Nhà tôi chỉ có ba thôi.” Ruka hờ hững trả lời.

“Như vậy a…” Từ Triết Ấp khô khô nói, nghĩ thầm không xong, vấn đề thứ nhất bầu không khí đã không quá tuyệt.

Nhưng cẩn thận ngẫm lại, tuy Ruka ở nhà nhờ y một thời gian dài, hai người lại chưa từng nói chuyện gì gọi là tâm sự, phần lớn đối thoại với nhau đều là “Mau giết nó! máu của ông đây sắp cạn sạch rồi” hoặc là “Ai, anh biết làm món ăn trong TV sao” đủ chuyện linh tinh không có ý nghĩa gì.

Y thậm chí cũng chẳng biết cả tên đầy đủ của Ruka.

“Nhưng ba tôi rất thích tôi đóng phim A.” Ruka nói.

Tay Từ Triết Ấp run lên, “Ba cậu từng xem phim A cậu diễn sao?”

“Đương nhiên, thỉnh thoảng ông còn có thể chỉ dạy tôi một vài tư thế.”

… Bình tĩnh, Từ Triết Ấp tự nói với mình, hiện tại quan trọng nhất là đem câu chuyện quay về đường chính.

“Cho nên ba cậu hẳn là rất có ý kiến với chuyện cậu đóng phim G cùng đàn ông chứ?” Mặc dù dùng giọng điệu khách quan hỏi thăm vấn đề này, nhưng Từ Triết Ấp thân là bạn diễn hợp tác trên giường của Ruka vẫn không chịu thua kém đỏ mặt.

“Tại sao phải có ý kiến? bản thân ông cũng ở chung với đàn ông mà.” Ruka hết sức xem thường.

Lần này Từ Triết Ấp giật mình ngay cả cây cải củ cũng cắt không được. Y kiềm chế xúc động nhiều chuyện hỏi đến cùng của mình, giọng nói giữ vững bình tĩnh hỏi: “Vậy bản thân cậu chẳng lẽ không cảm thấy kỳ lạ sao? Ôm thân thể con gái vẫn thoải mái hơn đàn ông chứ?”

Ruka nghe vậy ngẩn người, tiếp theo có thâm ý khác liếc mắt nhìn Từ Triết Ấp một cái.

Cậu xoay người thả quả cầu trắng giãy dụa ở trong lòng ngực mình xuống t đất, sau khi xác định nhóc con kia vui vẻ chạy ra ngoài, mới chậm chạp đi đến bên cạnh Từ Triết Ấp.

“Ghen sao?” Cậu cố tình hỏi đến vô cùng khiêu khích, nhưng nụ cười trên mặt lại có chút ngốc.

Từ Triết Ấp ngẩn ra, còn chưa kịp phản bác, thì lại nghe thấy cậu nói: “Mấy chuyện đó không liên quan đến tôi, tôi sau này cũng sẽ không ôm người khác nữa.”

Tay Từ Triết Ấp nghiêng một cái, dao cuối cùng cũng rơi xuống ngón tay y, mặc dù miệng vết thương bị cắt không sâu, máu lại chảy ra ồ ồ.

Hai người nháy mắt sửng sốt, tiếp theo liếc mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng nghĩ đến tình tiết cũ mèm ngậm ngón tay cầm máu.

Từ Triết Ấp nhìn chằm chằm Ruka đang từ từ nghiêng người tới, vội vàng giành trước nhét ngón trỏ vào miệng, tiếp theo chỉ nghe thấy đối phương không che dấu chút nào trách một tiếng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.