Thằng chó này… Kiều Bình Nhất trợn mắt xem thường, “Mày mẹ nó thiếu đánh phải không?”
“Đừng nha, tụi mình thân như vậy, có lúc nào mày bị xui xẻo mà tao không giúp mày không nè?”
“Ha hả. Ai cần mày giúp?”
Hách Cao Hứng làm bộ làm tịch mà gào lên: “Cầu xin mày cho phép tao giúp mày đi!” Thấy Kiều Bình Nhất hoàn toàn không dao động, hắn lập tức đổi ngay bộ mặt, nịnh nọt dụ dỗ: “Để tao giới thiệu cho mày một bé nam sinh xinh đẹp được không hè?”
“… Không có hứng thú.” Kiều Bình Nhất chơi đùa với ngón tay, bàn tay này vừa mới bị đâm chảy máu đó.
“Hả hả?!” Hách Cao Hứng kinh hồn táng đảm, “Mày không bị sao chứ?” Hắn nghiêm túc lên, nhíu mày suy nghĩ một lúc, sau đó thất kinh nói, “Tao biết rồi! Mày đã thu phục được Tống Xán?! Cho nên muốn rửa tay gác kiếm?”
Kiều Bình Nhất lười biếng nói: “Thôi đi mày, tao còn rảnh rang đây…”
“Không phải tên đó à? Tao còn tưởng năm nay mày có thể đi chơi lễ Tình Nhân chứ.”
“… Mày lo chính thân mày đi.”
“Nhưng tao đã có mối rồi nha.” Hách Cao Hứng mở điện thoại di động, cho Kiều Bình Nhất xem hình nền, là hình hắn cùng một cô nàng ôm hôn nhau.
“Ai đây?”
Hách Cao Hứng nói: “Mày không quen đâu, ẻm tên Lôi Lôi, tao quen ẻm trong lúc đi xem triển lãm.”
Dựa vào hiểu biết của mình với hắn, Kiều Bình Nhất đoán, “Triển lãm xe hơi?”
“Không, hội chợ triển lãm manga anime.”
Thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-dau-yeu/2568153/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.