Buổi tối— buổi tối không uống rượu, hai người ngủ ngay ngắn an phận.
Lại tỉnh lại là mùng sáu. Không giống buổi sáng mùng năm rối ren hỗn loạn, mùng sáu rất bình yên.
“Chào sáng sớm.” Kiều Bình Nhất tỉnh dậy liền đè Tân Du ra xem cổ anh, lại kéo cổ áo ra nhìn vào trong xem thân người, sau đó còn kéo tay áo lên nhìn cánh tay, “Có vẻ lặn bớt ha?”
Tân Du cũng đoán trước được mẩn rượu sẽ giảm bớt, anh bèn đáp lễ hỏi han Kiều Bình Nhất, “Mày thì sao, đỡ chút nào chưa?”
“… Ùa.”
Ăn sáng xong, Kiều Bình Nhất phải về nhà ông ngoại cho phải phép.
Tân Du nói: “Tao chở mày nha.”
“Khỏi, tao lái được.”
“Thật sự không cần?”
“Thật không cần mà.”
“Ừm.” Tân Du không lằng nhằng, “Để tao bưng đồ lên xe cho mày.” Đồ là đặc sản anh mang về từ Thương Thủy, đựng nguyên một thùng giấy.
Sau khi đưa Kiều Bình Nhất lên xe, Tân Du nói: “Mày về đến nhà thì gửi cho tao cái tin nhắn.”
“… Biết rồi.”
Hai người chưa từng trải nghiệm gửi nhau tin nhắn báo bình an, họ đều đơn giản cảm thấy chẳng có gì để phải gửi.
Kiều Bình Nhất lái xe về đến nhà suôn sẻ. Đậu ổn xe, hắn tuân thủ lời hẹn, gửi tin nhắn cho Tân Du: Tao về tới nơi rồi.
Tân Du đáp một chữ: Ừ.
Kiều Bình Nhất ý đồ chuồn êm về phòng mình, nhưng xui rủi gặp trúng ông ngoại đang ở phòng khách. Không thấy mẹ hắn đâu, khả năng là ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-dau-yeu/2567965/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.