Tôi âm thầm đứng ở cửa bếp, khi Triệu Viễn Phong xoay người lại thì giật nảy mình, "A...... A Bạch......"
Tôi quắc mắt trừng anh.
Triệu Hủ thấy vậy lập tức ôm Tiểu Hoàng chạy ra ngoài, "Anh Hai, anh dâu, Tiểu Hoàng dẫn em đi dạo...... À không phải, em dẫn Tiểu Hoàng đi dạo nhé......" Lời chưa nói hết mà người đã chạy mất dạng.
Triệu Viễn Phong chột dạ nhìn tôi, "A Bạch, sao...... sao thế em......"
"Triệu Viễn Phong, anh lại gạt tôi!" Cái gì mà sợ Triệu Hủ lo lắng nên đừng để nó biết chúng tôi chia tay, rõ ràng Triệu Hủ đã biết rồi còn đâu!
"Không phải," Triệu Viễn Phong giải thích, "Anh đâu có nói, hôm qua Tiểu Hủ tự nhìn ra mà...... Mỗi lần em không vui đều hiện rõ trên mặt......"
"Vậy sao anh không nói tôi biết?! Tối qua còn gạt tôi đóng kịch với anh nữa!"
"Anh sợ em thật sự không để ý tới anh nữa," Triệu Viễn Phong ôm chặt tôi nói, "A Bạch, anh sợ lắm, đêm nào cũng gặp ác mộng em bỏ anh chạy mất, anh làm thế nào cũng không tìm được em......"
"Chính anh bỏ tôi trước chứ......" Nghĩ tới chuyện này mũi tôi lại cay xè.
"Xin lỗi, A Bạch, anh biết lỗi rồi," Triệu Viễn Phong ôm tôi chặt hơn, "Mẹ em đã hứa với anh sẽ không ép em mà chỉ để em đi xem mắt, nếu em thật sự không thích phụ nữ thì sau này bà ấy sẽ mặc kệ chúng ta...... Anh sợ bà ấy tự làm mình bị thương...... Bà ấy không cho anh nói em biết, không cho anh gặp em, muốn anh rời xa em......Anh không ngờ bà ấy lại......
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-dau-chinh-anh-doi-chia-tay/1176810/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.