Tôi ngồi trên ghế salon, sầu đến đau đầu. 
Theo đuổi Triệu Viễn Phong ư? 
Làm sao theo đuổi bây giờ? 
Tôi đã lớn chừng này mà chỉ mới nhận thư tình của người khác chứ chưa từng theo đuổi ai. 
Tôi rầu rĩ nhìn cửa phòng tắm đóng chặt. 
Triệu Viễn Phong nói mượn phòng tắm rửa mặt rồi về. 
Cũng đúng thôi, đã muộn lắm rồi. 
Đột nhiên trong phòng tắm vang lên một tiếng "cộp", hình như còn có tiếng nước chảy. 
Tôi đang thắc mắc thì cửa bật mở, Triệu Viễn Phong ướt sũng đi ra. 
Anh bất đắc dĩ nói: "Không cẩn thận đụng phải vòi hoa sen." 
Tôi: "......" 
Cuối cùng Triệu Viễn Phong vẫn không đi. 
Nhà tôi khá nhỏ, cũng không có phòng dành cho khách nên chỉ có thể ngủ chung một phòng với anh. 
Cũng đâu thể để anh ngủ ghế salon được, nói cho cùng anh cũng vì chăm tôi mới thành như vậy. 
Nhưng khi anh mặc áo ngủ lau tóc ra khỏi phòng tắm thì tôi chợt luống cuống. 
Anh mặc áo ngủ của tôi hơi chật nên lộ ra một mảng ngực lớn, thậm chí tôi còn thấy giọt nước trượt xuống cổ anh, chảy qua ngực rồi lọt vào trong áo. 
Mặt tôi lại nóng hừng hực như phát sốt. 
"Buổi tối uống thuốc chưa?" Anh đến gần hỏi tôi. 
"Uống...... uống rồi." 
"Vậy cậu ngủ sớm chút đi, tôi sấy tóc đã." 
"...... Ừ." 
Anh đưa tay đè xuống sợi tóc vểnh lên trên đầu tôi rồi dặn dò, "Không thoải mái nhớ nói tôi biết nhé." 
Tôi gật đầu đi vào phòng ngủ. 
Tôi nằm một bên giường, nghĩ lát nữa Triệu Viễn Phong sẽ nằm một bên khác thì bốn chữ "cùng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-dau-chinh-anh-doi-chia-tay/1176798/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.