Dịch giả: SegateHDD
----------------------------------
Trên người của Hành Ca chỉ khoác một cái áo choàng, lại bị Công Tôn Dị mang ra ngoài, trên chân không vớ, lạnh đến run cầm cập, từng trận gió thổi ngang qua, phần phật đánh vào thân cây, một đường chạy đến hầm ngầm.
Công Tôn Dị quen đường quen lối, lôi kéo Hành Ca chạy trong bóng tối, đến một nơi hắn đốt lửa, trong hầm ngầm dần dần có ánh sáng, dọc theo chân tường bốn phía trữ hơn trăm vò rượu ngon.
"Đây là nơi Lăng Vân Phong cất rượu ngon, người khác ta sẽ không nói cho hắn biết đâu."
Công Tôn Dị bỏ niêm phong một vò rượu, từ phía sau lấy ra hai cái chén bằng bạch ngọc.
Bên trên hầm thành Đông có một rừng trúc, suối nước trong, cảnh vật khiến người ta vui sướng trong lòng, Công Tôn Dị liền cụng chén với Hành Ca.
Hành Ca ngẩng đầu, rượu vào miệng, đau khổ trên nhân gian dường như tan biến hết, đáy lòng nóng bỏng, nhưng tứ chi còn lạnh, "Rượu ngon."
"Cái này gọi là Bách Niên Phong Tao. Ah, ngươi nhìn chằm chằm ta làm chi? Là Tần đại tổng quản đặt tên đó." Công Tôn Dị nói.
Hành Ca vội vàng lắc đầu, nhưng vẫn nhìn chằm chằm Công Tôn Dị, "Tri âm a ngươi hiểu lầm. Ta muốn nói Lăng Vân Phong đêm thật là lạnh a."
Công Tôn Dị sửng sốt một lát, mới hơi có chút chần chờ đem áo choàng cởi ra.
Thấy Hành Ca vui mừng tiếp nhận, đem mình bọc lại, mặt hắn không nhịn được có chút phát khổ, "Hành Ca a, một lúc đi ra ngoài ngươi nhớ đem áo choàng trả lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-dao-co-benh/1846172/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.