Diệp Cốc Vũ nổi giận đùng đùng hỏi xong, bên kia lại chẳng đáp lời.
Nửa ngày sau, Sữa lạc mới yếu ớt lên tiếng: “Xin lỗi… Vừa rồi tôi khuyên Tiểu Thất, nhưng cô ấy không chịu trở lại.”
Nghe thấy Sữa lạc xin lỗi, cơn giận của Diệp Cốc Vũ cũng vơi đi phân nửa. Cẩn thận suy nghĩ lại, thái độ của hắn lúc trước với cô có hơi quá đáng.
Không vào luân hồi đứng ra hòa giải đầu tiên: “Không sao, không sao, danh kiếm tuần này coi như bỏ đi.”
Sữa lạc thấy tiếc: “Nhưng chỉ còn thiếu một trận nữa… Hay là tôi đi hỏi bạn xem có ai đồng ý tới giúp một tay không?”
Bạch Lộ nghĩ thầm, bạn bè của cô tám chín phần đều là bạn của Độc Tiểu Thất, xích mích tới mức này có người tới giúp mới là lạ.
Mà Diệp Cốc Vũ cũng lo lắng không biết thao tác của bạn Sữa lạc có phải cũng “kinh khủng” như cô nàng không…
Tuy rằng hai người có suy nghĩ khác nhau, nhưng miệng lại cùng đồng thanh nói: “Không cần!”
Sữa lạc “a” một tiếng, sau đó im lặng.
Quên đi, cứ coi như xui xẻo, đại hội danh kiếm chỉ còn thiếu một trận.
Diệp Cốc Vũ bĩu môi, chuẩn bị rời đội, đột nhiên Bạch Lộ lại ngăn cản hắn.
“Chờ một chút, tôi gọi người tới.”
Vừa dứt lời, hệ thống thông báo: “Bạn tốt [Ôn Du] của bạn lên mạng.”
Diệp Cốc Vũ hỏi Bạch Lộ, “Cậu gọi Ôn Du à?”
Bạch Lộ gật đầu, “Ừ, nhưng không phải bản thân cô ấy. May mà acc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-da-tieu-diet-mot-cuc-dao-ma-ton/2353433/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.