*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một đêm này, hai người đều không ngủ được.
Diệp Cốc Vũ nằm trên giường lật qua lật lại, đầu óc đều nghĩ tới cái hôn kia của đại thần. Trong phòng rất yên tĩnh, ngay cả tiếng gió thỉnh thoảng thổi qua cửa sổ cũng trở nên vô cùng rõ ràng. Diệp Cốc Vũ có cảm giác thần kinh của mình quá nhạy cảm… Hắn kinh ngạc nhìn chằm chằm trần nhà, không bị Phong Thệ đang ngủ trên lầu có phải cũng như mình hay không.
Trong đầu nghĩ ngợi nhiều liền khó đi vào giấc ngủ. Diệp Cốc Vũ lăn qua lộn lại tới khi trời hửng sáng mới mơ màng chìm vào mộng đẹp.
Hắn dường như còn trong mơ.
Ở đó, hắn là Tàng Kiếm, cầm thanh đao lớn ở Đầm Hắc Long ra sức giết địch. Không khí chung quanh ngưng đọng, đầy mùi máu tanh. Mỗi lần hắn vung đao lên phải dốc sức lực toàn thân. Những kẻ quanh hắn đều là tên đỏ, đồng đội của hắn thì càng ngày càng ít đi. Đột nhiên, từ doanh trại địch đối diện bắn ra vài tia sáng xanh lá cây, những người xung quanh thối lui như thủy triều rút. Bất kể là địch hay ta đều không chịu nổi tia sáng đó mà ngã xuống đất. Mặt đất tràn đầy tên màu xám, chỉ còn mình hắn cô độc đứng giữa núi thi thể ở Đầm Hắc Long, muốn cố gắng mở to mắt ra nhưng vẫn không thể thấy rõ bóng người phía sau tia sáng xanh kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-da-tieu-diet-mot-cuc-dao-ma-ton/2353421/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.