Edit: Lãng
Không…… Không được……
Hắn không thể mặc kệ như vậy! Trong lòng có một âm thanh vang lên rõ ràng, công chúa là cành vàng lá ngọc, thánh chỉ đã hạ. Ngày sau nàng phải gả cho thế tử gia, nếu giờ phút này hắn muốn nàng thì nàng phải làm sao?
Tần Mặc run rẩy cả người, hắn nỗ lực khắc chế, nhẹ nhàng hôn nàng, tay lại gắt gao nắm chặt chặt, lực đạo lớn đến có chút mất khống chế, chăn lụa bị hắn nắm chặt tạo thành vết nhăn. Hắn không đoán được tâm tư của công chúa, nếu nàng chỉ thuận miệng nói, nếu giờ phút này nàng chỉ nhất thời hứng thú, có lẽ, nàng hôn môi hắn chỉ là sợ miệng vết thương hắn quá đau, muốn dùng phương thức này phân tán sự chú ý của hắn. Nếu là, nàng cũng không biết bản thân đang làm những gì, cũng không biết như vậy sẽ có hậu quả gì…… Ngày sau nàng đổi ý thì phải làm sao?
Đi một bước này, chính là gương vỡ khó lành, không thể cứu vãn……
Hắn làm sao có thể…… Hắn làm sao có thể xúc phạm tới nàng!
Đôi mắt Tần Mặc vốn dĩ lạnh nhạt biến đen, ảm đạm đến phát cuồng, đôi mắt trở nên thâm thúy mà tối tăm. Môi mỏng từ da thịt trơn bóng của nàng rời xuống, dọc theo cổ, hôn lên xương quai xanh, dưới thân cứng rắn để vào nơi mềm mại của nàng. Chỉ cần cởi bỏ quần áo, hắn liền có thể muốn nàng, hoàn toàn triệt để có được nàng..
Ngón tay Tần Mặc run rẩy xoa ngực nàng, cố gắng nhẫn nhịn điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-so-kho-luon-co-dieu-dan-muon-hai-ban-cung/2124968/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.