Năm Hồng Hi thứ sáu, Minh Tuyên đế Phượng Minh Tuyên trên đường đi lễ chùa gặp chuyện, hônmê bất tỉnh. Yến vương Phượng Tuấn Ngạn trở thành Nhiếp Chính vương,chủ trì triều chính, cùng năm ngày mười lăm tháng sáu, Minh Tuyên đếbăng hà, hưởng dương ba mươi tuổi, táng cảnh lăng.
Lúc đạithần đề cử Yến vương đăng cơ, Bình Tây Hầu gia cùng với Thái hậu chấtnữ Triêu Dương quận chúa động thân mà ra, đưa ra chứng cứ chỉ ra tiên đế là do Yến vương làm hại, Yến vương cự tuyệt không thừa nhận. Tháng bảy, Yến vương đăng cơ, sửa quốc hiệu vì Kiến Văn.
Mà Tô thừatướng vẫn cùng Bình Tây vương giao hảo lại thái độ khác thường, đứng ratố cáo Bình Tây vương có tâm mưu nghịch, văn võ cả triều khiếp sợ.
Bình Tây vương kéo quân, tấn công lên kinh thành, một trận đánh hơn ba năm.
Mà giờ phút này, trên sườn núi cách Bình Tây vương phủ mấy dặm xa, cũng là một cảnh tượng khác.
Chiêu Hoa công chúa đầy người nước bùn, trên người nàng váy màu hồngđào đã sớm bị nước bùn nhuộm bẩn, chân váy không biết bị cái gì cắtđứt, lộ ra mắt cá chân loang lổ vết máu, miệng vết thương còn chưakhép lại, nhiễm máu đen, vừa đỏ vừa sưng.
Nàng nhìn nhìn bóng dáng đuổi theo phía sau, cảm thấy tuyệt vọng, xem ra là trốn không thoát rồi.
Sau lưng nàng, Nghiêm Như cao cao tại thượng ngồi ở trên lưng ngựa,liếc mắt đánh giá nàng, ánh mắt dừng ở mắt cá chân nàng, đầy mỉa mai,hắn vung roi ngựa trên tay lên, ung dung nói: “Công chúa, bản Thế tửkhuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-so-kho-luon-co-dieu-dan-muon-hai-ban-cung/2124934/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.