An Chi Dao nhẹ ngâm một tiếng, mí mắt trầm trọng mở ra, đỉnh đầu là trần nhà tuyết trắng, dưới thân là sàng đan thuần trắng cùng gối đầu dị thường mềm mại. Không có tầng tầng lớp lớp sa mạn, không có bức rèm che trong suốt, không có trang trí tinh xảo xa hoa, thực hiển nhiên, nơi này không phải phủ công chúa của nàng. Bần thần nhớ lại nàng đang đọc sách thì thiếp đi, tỉnh dậy đã ở chốn khác lạ này. Vận dụng tất cả kiến thức của nàng lại thì cái tình huống nàng đang gặp phải chỉ có thể là xuyên không mà thôi.
Nàng còn đang ngơ ngác thì một người phụ nữ bước vào gọi nàng là Mary. Vậy có nghĩa là nàng đã sang thế giới khác và đang sử dụng thân xác của cô Mary này. Thôi, chuyện đã đành, nàng sẽ từ từ tìm cách quay trở lại vậy. Nhưng cũng có cái lợi là không phải đụng mặt mấy chuyện cung đấu nữa! Ấy mà khoan, gia đình này nghèo ư? A thật đau lòng quá đi mà...