Edit: Vi
Chúng tôi sắp xếp hành lí xong, ra sân bay để đi đảo, tôi tranh thủ gọi điện về nhà.
Biết ba đã hồi phục khá, tôi yên tâm nhiều.
Bà Vương bảo:
– Có phải mấy ngày này con nghỉ không? Ở trường à?
– Con đi chơi với bạn cùng nhà.
– Đi đâu thế?
– Một đảo nhỏ ạ, chơi mấy hôm.
– Con phải chú ý an toàn đấy! Từ bé con đã không biết bơi, cứ đi shopping là được, đừng chơi mấy thứ mạo hiểm nhé.
Bà Vương nói liên miên:
– Mẹ không an tâm đâu.
Tôi vâng.
– Có mang thuốc chống muỗi hồi trước mẹ chuẩn bi cho không? Cả thuốc tiêu chảy nữa, không quen khí hậu dễ bị lắm.
– Mẹ yên tâm, bọn con có vài người, có thể hỗ trợ nhau mà.
– Mấy người thế? Có nữ không?
– Không ạ, toàn nam cả.
Bà Vương hừ một tiếng, lại bắt đầu nói về chuyện tìm bạn gái.
Tôi nhìn La Hoàn KHởi đang chăm chú vác vali xuống nhà, cậu ấy không cho tôi động vào, hai vali toàn cậu ấy xếp.
Tôi quyết định nói ngay:
– Mẹ, mẹ nghe con nói này.
Tôi bắt đầu bồn chồn:
– Con không muốn tìm bạn gái đâu.
Mẹ tôi sửng sốt:
– Mẹ biết, con nói rồi, bài vở này nọ, mẹ hay lo thôi, con không cần thấy áp lực.
– Không phải ạ, có lẽ con không tìm được bạn gái đâu.
– Tại sao? À à, mẹ hiểu rồi, ở nước ngoài có ít con gái Trung phải không? Con muốn tìm bạn gái người Trung à?
Tôi lúc này đã mồ hôi ướt tay:
– Con không thích con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-vo-cung-phong-khoang-luon-thich-ve-nha-om-toi-khoc/86772/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.