Bầu không khí sôi động trong phòng bao lập tức ngưng bặt lại. Tôi và Lâm Thư đều tinh ý phát giác ra sự bất thường đang xảy ra ở đây.
Lâm Thư nháy mắt ra hiệu cho mọi người cùng ra ngoài. Trước lúc rời đi, cô ấy còn đặc biệt dằn mặt Tiêu Nhuệ bằng một lời cảnh cáo: "Tôi ra ngoài đợi Châu Châu. Nếu anh dám bắt nạt nó, tôi sẽ cho anh biết tay!"
Phòng bao chỉ còn lại hai chúng tôi. Tôi đứng cách xa Tiêu Nhuệ ra, anh ta cũng thức thời ngồi yên trên sô pha, tuy biểu cảm có phần hoang mang nhưng cũng không sống chet bám víu tôi nữa.
Tôi hắng giọng: "Tiêu Nhuệ, anh thực sự nhận nhầm người rồi. Người bỏ chạy ban nãy mới chính là cô bạn gái anh hẹn hò qua mạng suốt một tháng nay. Còn tôi chỉ là bạn cùng phòng của cậu ta thôi, chính là cái người từng bị anh mắng thậm tệ đó."
Tiêu Nhuệ cau mày, trên mặt viết ra mấy chữ "Em cứ đùa anh".
Anh ta hỏi tôi: "Em tên là Mộ Châu Châu đúng không?"
Tôi gật đầu: "Phải!"
Anh ta giơ điện thoại ra, cho tôi xem màn hình khóa trên đó, là ảnh của tôi.
"Đây có phải là em không?"
"... Là tôi."
Vẻ mặt lạnh lùng của anh ta biến mất: "Thì đấy. Bạn gái của anh là Mộ Châu Châu, xinh như trong ảnh chụp. Em cũng công nhận đó là em rồi, còn định đùa anh gì nữa? Châu Châu, em giận anh thật à?"
Tôi bình tĩnh đáp lại: "Đại ca này, tôi với anh thực sự chẳng có quan hệ gì với nhau hết."
Có lẽ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-tra-xanh-mua-xuan/3986485/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.