Tưởng Dao giả vờ kinh ngạc, che miệng lại: “A, tôi quên tắt micro”.
Tiêu Nhuệ ngăn cản cô ấy: “Bảo bối, đừng tắt mic. Để anh còn nói rõ cho cô ta biết, chuyện này không phải lỗi của em".
Tưởng Dao tỏ vẻ đau lòng, nói: “Quên đi Tiêu Nhuệ. Dù sao cậu ấy cũng thích anh, biết em ở bên anh, chắc là cảm thấy không thoải mái nên mới nói nhiều như thế, em có thể hiểu được, anh đừng trách cậu ấy".
Tiêu Nhuệ gằn giọng nói với tôi: “Trước kia khi chơi game cùng cô, tôi đã có ấn tượng rất tốt với cô vì tôi cho rằng cô là một cô gái dịu dàng, nhưng không ngờ cô lại ác độc và xấu xa đến vậy, bạn cùng phòng của mình yêu ai, quen ai cũng cần phải có sự cho phép của cô sao?"
Tôi thực sự rất tức giận. Tiêu Nhuệ đối với tôi lúc này thật xa lạ.
Mặc dù anh là người khá lạnh lùng nhưng anh chắc chắn sẽ không bao giờ dùng lời lẽ sắc bén như vậy để hạ nhục một cô gái. Nói cách khác, lúc này Tiêu Nhuệ đã khiến tôi cảm thấy vô cùng nhục nhã.
Tình yêu kéo dài cả một học kỳ giờ đây như bị dội một chậu nước lạnh ngắt, nghe giọng nói vừa quen thuộc vừa xa lạ của Tiêu Nhuệ, tôi cảm thấy bản thân như một trò hề: “Tiêu Nhuệ, rõ ràng em mới là người chơi game cùng anh trước, là em giúp anh leo rank, hỗ trợ anh thăng cấp".
“Đúng vậy, rồi sao??"
Tiêu Nhuệ hỏi tôi: "Cô thử nói xem, với điều kiện của tôi, có cần thiết phải đáp lại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-tra-xanh-mua-xuan/3986478/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.