Cố Diệc thu dọn xong đống bừa bộn trên giường, tháo drap giường đã bẩn, tiếp theo tắm rửa cẩn thận cho Cố Nghiêu, lúc này mặt đầy thoả mãn ôm người đi ngủ. 
Ngày hôm sau tỉnh dậy, cơn tức giận đến đỉnh điểm của Cố Nghiêu như núi lửa phun trào. 
Sáng sớm, đúng bảy giờ, đồng gồ báo thức vang lên, Cố Diệc còn chưa kịp phản ứng lại, một giây sau đã bị Cố Nghiêu cau mày mất kiên nhẫn một chân đá xuống giường. 
Tám giờ sáng, Cố Diệc mang bữa sáng vẫn còn nóng hổi về dỗ dành Cố Nghiêu rời giường, Cố Nghiêu sau khi hồi phục ý thức cảm thấy cả người mình như bị đập đi xây lại, cảm giác đau đớn phía sau mông đặc biệt rõ ràng, toàn thân chi chít những vết xanh tím cực kì thê thảm. 
"Con mẹ cậu..." Mở miệng, cổ họng cũng khàn. 
Mười phút sau, Cố Diệc ăn một trận đòn, trên mặt còn in dấu tay bị đuổi ra khỏi phòng. 
Tám rưỡi sáng, Cố Nghiêu đói bụng cho phép Cố Diệc lăn vào đưa bữa sáng, trên người cũng đã mặc quần áo dài. Sau khi ăn sáng xong cậu mới soi gương một lượt, Cố Nghiêu phát hiện vết cắn hồng hồng trên cổ và sau tai thật không cách nào che dấu được. 
Sau đó, trong phòng vang lên tiếng đánh nhau rầm rầm, Cố Diệc ôm đầu xin tha:" Ngoan nào, nghe lời, đừng đánh vào mặt, chốc nữa sẽ bị phát hiện đó..." 
Buổi tối chủ nhật, họng Cố Nghiêu đã đỡ hơn, mông cũng không đau nữa, hai ngày nay Cố Diệc vất vả làm trâu làm ngựa mới khiến cậu bớt giận một chút, đáng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-luon-nghi-ngo-toi-la-nu-gia-nam/3955967/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.