Lần này Cố Điềm trở về vì bị mẹ Cố ép đi xem mắt.
Mẹ Cố một lòng muốn trói con gái ở trong nước tránh cho cô ra nước ngoài làm loạn. Cố Điềm không thuyết phục được bà, thấy mẹ Cố sắp chảy cả hai dòng lệ đành phải buồn bực đồng ý trở về.
Tuy nhiên cô cũng chỉ đồng ý ngoài miệng thôi, cứ để yên như vậy thì đã không phải là Cố Thiết Chùy.
Vì vậy Cố Nghiêu nghiễm nhiên trở thành đối tượng quấy rối đầu tiên của Cố Điềm.
Cố Thiết Chuỳ: Em trai thối, đang làm gì thế? Cố Thiết Chùy: Có chuyện muốn nói....
Cố Thiết Chùy: Dạo này có rảnh không?
Cố Nghiêu: Rất bận, không rảnh, không giúp.
Cố Nghiêu thật sự rất phiền, gần đây ánh mắt tên Cố Diệc ngu ngốc kia nhìn cậu có gì đó không đúng, chuyện của bản thân cậu còn chưa giải quyết, càng không muốn dính líu đến chuyện của Cố Điềm.
Cố Thiết Chùy: Giỏi lắm! Lời của chị mà cũng không nghe? Có biết cái gì gọi là kính già yêu trẻ không? Tan nát cõi lòng.gif
Cố Nghiêu:...
Hồi còn bé, Cố Điềm luôn ỷ mình lớn hơn mà bắt nạt Cố Nghiêu, còn hay cướp đồ chơi của cậu, mỗi lần bị tóm ba mẹ đều mắng cô không biết nhường nhịn em trai nhỏ tuổi, Cố Điềm bị mắng đứng dậy ưỡn ngực, gọi Cố Nghiêu một tiếng "anh trai" sau đó lại tiếp tục bắt nạt cậu. Sau này chiều cao của Cố Nghiêu tăng chóng mặt, Cố Điềm cảm thấy bị uy hiếp, bắt đầu lấy thân phận chị gái ra đè ép cậu, đối với hành vi trẻ con này Cố Nghiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-luon-nghi-ngo-toi-la-nu-gia-nam/3955957/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.