Cố Nghiêu cảm thấy chơi game rất tốt, con chuột nắm trong tay, chơi một trận, tất cả những chuyện khác đều ném ra sau đầu.
Cuối tuần vốn là tốt đẹp như thế, ngoại trừ việc tên Cố Diệc chó má kia cứ luôn gọi điện quấy rối cậu.
Điện thoại để chế độ rung cứ cách mấy phút lại kêu ong ong một lần, Cố Nghiêu đang tập trung vào trò chơi không hề phản ứng, chơi xong một trận mới tháo tai nghe, một tay bóc hạt dưa anh mập mua một tay cầm điện thoại.
Loại hạt dưa này trong nhà Cố Nghiêu không có, Cố Nghiêu cảm thấy hạt dẻ cười ở nhà làm sao ngon được như vậy? Đầu bên kia, Cố Diệc vất vả lắm mới chờ được cậu nghe điện thoại, chỉ thấy âm thanh Cố Nghiêu đanh gặm hạt dưa, giọng điệu qua loa không nhịn được mà nói:" Có rắm mau thả."
Cố Diệc hỏi:" Cậu đang ăn gì đó?"
"Hạt dưa, cậu đừng quấy rầy tôi chơi game có được không?"
Thấy trận tiếp theo đã chuẩn bị bắt đầu, Cố Diệc bên kia vẫn còn đang dặn dò:" Ăn ít thôi, ăn nhiều quá sẽ bị nhiệt miệng đó."
"Nhiệt miệng thì nhiệt miệng, ai bị nhiệt miệng cũng không phải tôi, chả liên quan."
"..."
"Cúp đây!"
Cố Nghiêu ném điện thoại lên bàn, một tay ấn bàn phím một tay di chuyển chuột, động tác của ngón tay linh hoạt nhanh nhẹn, một kiếm giết một người, anh mập cùng mấy huynh đệ khác bên cạnh trợn mắt há mồm hô to:" Nghiêu ca lợi hại!"
Nghiêu ca lại chơi xong một trận, điện thoại cũng không kêu nữa, nhưng tin nhắn Weixin bắt đầu reo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-luon-nghi-ngo-toi-la-nu-gia-nam/3955952/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.