Cố Nghiêu là một thiếu niên nghiện internet, chơi game xong lại mở điện thoại bắt đầu dạo tieba của trường, dạo tới dạo lui cuối cùng nhìn thấy bảng xếp hạng giáo thảo một tháng trước.
Bĩu môi, Cố Nghiêu cảm thấy mấy người bỏ phiếu cho Cố Diệc mắt đều để dưới mông, đừng nhìn Cố Diệc bên ngoài là Phó chủ tịch hội học sinh dương quang thẳng thắn, thực tế hắn chính là một tên vô lại còn không biết xấu hổ. Sao nữ sinh lại có thể thích hắn, còn bảo cái gì mà siêu đẹp trai? Não có vấn đề hả? Cố Nghiêu nghĩ đến đây theo bản năng trừng người đối diện một cái, Cố Diệc ngẩng đầu lên liền bắt được ánh mắt của cậu, mỉm cười hỏi:" Đang nhìn tôi sao?"
"Lão tử nhìn lén cậu làm gì? Đừng có mà tự luyến, cậu có gì đẹp cho lão tử nhìn?"
Cố Nghiêu nói một câu mười phần khí thế, nói xong liền bóp chết cảm giác chột dạ dâng lên trong lòng.
Tướng mạo Cố Diệc có thể nói là hoàn mĩ, thành tích vượt trội, tính cách dương quang, nhân duyên cũng tốt, hoàn toàn xứng đáng là người dẫn đầu bảng xếp hạng giáo thảo, lượt bình chọn bỏ xa người xếp thứ hai một đoạn dài, đáng chết, người thứ hai chính là Cố Nghiêu.
Một người có ngũ quan thâm thúy, đường nét trên mặt như được thượng đế tỉ mỉ vẽ nên, thừa một bút nặng, thiếu một bút nhẹ, chỉ cần gương mặt này xuất hiện trong trường học, nữ sinh nhất định sẽ làm cho hắn nổi danh.
Một người mang nét trẻ con, trắng nõn thanh tú, khoé mắt hơi nhếch lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-luon-nghi-ngo-toi-la-nu-gia-nam/3955946/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.