Liễu Nhị nương tử bò một vòng xe, mẹ Tang bị doạ mém chút xỉu nữa. 
Nàng nhìn vào rừng sâu, sau đó nhìn Tang Du một cái, lại chạy vào trong rừng. 
Tang Đồng co quắp trên ghế, lau lau mồ hôi: "Mục Dung thành công rồi." 
"Chị, Nhị tiểu thư đi vào rừng chúng ta có đi cùng không?." 
"Xe thành như vậy ở lại cũng không an toàn, chúng ta đi." 
"Vậy nước thì làm sao" 
"Để trong xe đi, tìm thấy Mục Dung thì quay về lấy, Vương Hạo cậu cõng nhục thân của Mục Dung đi." 
"Được." 
Cha Tang đỡ vợ ra xe,.mẹ Tang nắm tay Tang Đồng sợ hãi nói: "Con gái, Mục Dung bị sao vậy." 
"Còn nhớ con từng nói Mục Dung rất đặc biệt không." 
"Ừm." 
"Vừa rồi cô ấy không màng nguy hiểm cứu chúng ta, cô ấy xuất hồn bay vào rừng tìm tới Lang Vương, Mục Dung đàm phán thành công cứu nhóm chúng ta." 
Mẹ Tang sợ đến không ngậm được miệng: "Vậy phải cám ơn người ta thật tốt." 
"Đúng vậy, mẹ coi chừng dưới chân." Hi vọng cha mẹ nhớ kỹ chuyện này, về sau sẽ tôn trọng tình cảm của Mục Dung và Tang Du. 
.. 
Mục Dung vịn bả vai trơn nhẫn của đối phương, cố ngã người ra sau, sức mạnh của Lang Vương Tiếu Nguyệt quá mạnh, cho dù sức lực ở trạng thái âm sai lớn hơn nhục thân mấy lần, nhưng không cách nào tránh được. 
"Tiếu Nguyệt tiểu thư, làm phiền ngài thả ta ra " 
"Cùng ta song tu.", 
"Xin lỗi, ta không đi được con đường này." 
Trong mắt Tiếu Nguyệt loé lên tia nghi hoặc, khịt khịt mũi mấy lần: "Ngươi nói dối." 
"Ta không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-tu-than/1756413/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.