🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tằng Đồng ngồi dưới đất nửa ngày mới hồi phục lại tinh thần, mặt khỉ là giống với nhân loại nhất trong số động vật, lại thêm mấy hôm nay thần kinh cô căng thẳng, cho nên trong thoáng chốc thấy được 'biểu cảm nhân loại' của con thỏ 

Tang Đồng lắc đầu, nhắm mắt hít sâu mấy hơi, nhịn xuống suy nghĩ kỳ cục.

Cô nhích về sau một chút, hai tay nắm chặt dao quân dụng, đào một cái hố dưới chân. 

Tang Du thấy Tang Đồng không quay lại nên không an tâm liền kêu Mục Dung đến xem, Tang Đồng nghe thấy tiếng bước chân liền nói: "Đừng qua đây."

"Có cần tôi giúp không?"

Tằng Đồng lắc đầu: "Chút nữa là có cơm ăn, cô về xe chờ đi."

"Ừm."

Mục Dung đi rồi, Tang Đồng nắm tai thỏ, một dao cắt đứt đầu nó, ném đầu thỏ xuống hố sau đó lột da thỏ, Mục Dung cầm nồi xuống xe hỗ trợ, tất cả mọi người cũng xuống xe, tự động ai làm việc nấy: Tìm củi, dựng lò, nhóm lửa.

Trên xe một giọt nước cũng không có, thịt thỏ chỉ được xử lý đơn giản liền bắt đầu chế biến, chỉ chốc lát sau mùi tanh nhàn nhạt toả ra.

Bởi vì hình thể con thỏ rất lớn, một nửa nướng trong nồi, một nửa treo trên lửa, thịt thỏ chín mọng, Tang Đồng yên lặng cắt thịt thành khối vừa miệng.

"Mọi người ăn đi."

Mặc dù hương vị không tính là ngon, nhưng trong gian đoạn hết đạn cạn lương này có thể ăn thịt đã là trời ban ân phúc rồi, vậy nên không ai bắt bẻ gì mọi người đều ăn rất ngon miệng, chỉ trừ có Tang

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-tu-than/1756410/chuong-177.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.