Sắp kiểm tra đến Tang Du, Tang Đồng bước nhanh về trước kéo nàng lại.
Động tác này lập tức bị kiểm soát viên và cảnh sát để ý, Tang Đồng giơ hai tay lên: "Đây là em gái tôi, tôi có chút chuyện muốn nói với em ấy."
Cảnh sát dắt cảnh khuyển đi tới: "Xin chào phiền ngài xuất trình căn cước."
Kiểm tra căn cước của hai người xong, cảnh sát để cảnh khuyển ngửi ngửi hai người, hỏi Tang Du: "Cô quen người này không?",
"Có, là chị gái tôi, chúng tôi dẫn bạn về thăm nhà."
Cảnh sát lại làm tròn trọng trách, nói với Tang Đồng: "Mở balo cô ra."
Tang Đồng mở balo, bên trong chỉ có mấy bộ quần áo thường ngày, cảnh khuyển ngửi lại lần nữa không phát hiện vấn đề gì, cảnh sát nghi hoặc hỏi: "Cô kéo cô ta làm gì?"
Tang Đồng biết đây là vì an toàn của mọi người nên mỉm cười trả lời: "Đồng chí, tôi đột nhiên có kinh, muốn em gái đi theo tôi vào toilet."
Cảnh sát trẻ tuổi bỡ ngỡ, mất tự nhiên khoát tay: "Thời gian check-in sắp đến, xin chú ý."
"Cám ơn."
Tang Đồng kéo Tang Du ra ngoài: "Em mang Liễu Nhị nương tử theo hả!?".
"Dạ, độc rắn của Mục Dung vẫn còn, hơn nữa pháp lực của Nhị tiểu thư mất sạch rồi, chúng ta không thể mặc kệ."
Tang Đồng ghét bỏ nói: "Học đâu ra cái lòng từ bi vô bờ này."
Tang Du ngượng ngùng cười: "Học Mục Dung nhà em."
Tang Đồng nhăn mặt, xoa xoa da gà: "Stop, bớt bán cẩu lương, em mau phóng sinh Liễu Nhị nương tử đi."
"Hả! Không được!"
"Em thấy mang theo rắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-tu-than/1756407/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.