Xế chiều hôm đó Tằng Thiên Hàm cũng rời đi, hắn nói: Hắn muốn đi ra ngoài vài ngày sau sẽ quay về.
Vương Hạo thì ở lại 402 làm nhiệm vụ công tác chuẩn bị, hắn hỏi Tang Du và Mục Dung có cần gì không, hai người cẩn thận suy nghĩ một hồi thì không hẹn mà cùng đề cập một vấn đề.
Mục Dung đưa một dãy số điện thoại cho Vương Hạo: "Đây là số người giữ gánh hát thôn tiểu Hoa ở Quan Nhĩ Châu, hi vọng cậu có thể đem cây quế già ở đó về Đông Bắc, trồng ở sân sau cửa tiệm của tôi."
Vương Hạo nhìn lướt qua dãy số: "một cái cây?"
"Đúng vậy.",
"Cây này có gì đặc biệt sao?"
Tang Du cười đáp: "Bên trong gốc cây này cất giấu ước định, cũng là một chuyện chưa giải quyết xong, khí hậu ở Đông Bắc và Quan Nhĩ Châu khác nhau, hi vọng Vương khoa trưởng có thể vận dụng chút khoa học kỹ thuật bảo đảm cây quế này có thể sinh trưởng."
"Yên tâm, chỉ là chuyện nhỏ."
Tang Du nghiêng người ngọt ngào nhìn Mục Dung, hai người nhìn nhau cười một tiếng.
Khó có được kỳ nghỉ mười mấy ngày, hai cô gái lựa chọn cách sống thường nhật, không có nhọc công đi làm chút chuyện 'đặc biệt', chỉ như những ngày nghỉ bình thường, vui vẻ thì ra ngoài tản bộ, lười nhác thì nằm ỳ trong nhà.
Buổi chiều thanh thản, trên bàn trà đặt đĩa hoa quả, hai người dựa vào nhau trên ghế, nói nhau nghe những chuyện muốn làm khi nhiệm vụ kết thúc.
Ngày thứ năm, A Miêu và La Như Yên trở về.
Ngày thứ tám,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-tu-than/1756394/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.