Chạm vạng ngày thứ hai Tang Du mới tỉnh lại, trời bên ngoài đã ngã đen.
Nàng dụi mắt, đập vào mi mắt là Mục Dung.
"Tỉnh rồi?"
"Ừm, em đang ở đâu?"
"Nhà Khúc tiểu thư, hôm qua em...bị ngã bất tỉnh."
Tang Du mơ hồ nghĩ một hồi: "Em nhớ là em với tiểu Phương đại sư chạy đến, sau đó.." Tang Du kích động bắt lấy tay Mục Dung: "Chị có sao không? Em thấy chị bị hút đi!"
Mục Dung ngây ngẩn cả người, Tang Du sao lại có thể chạm trúng cô, người kia vẫn chưa đi sao?? Hay nên nói người kia và Tang Du là một??
"Không phải chị vẫn an ổn ở đây sao, chuyện sau đó em không nhớ?"
"Dạ."
Mục Dung dịu dàng sửa tóc cho Tang Du: "Em sợ quá nên ngất xỉu, vào lúc quan trọng Hách Giải Phóng cứu chị."
"Xin lỗi..."
"Sao lại xin lỗi?"
Tang Du áy náy nói: "Thời khắc quan trọng em lại ngất xỉu, cái gì cũng không giúp được."
Mục Dung ôm Tang Du vào lòng, vỗ vỗ lưng nàng: "Sao lại không? Chỉ cần có em ở đó thì đã tiếp cho chị sức mạnh rất lớn rồi."
Tang Du ngoan ngoãn dụi vào lòng Mục Dung: "Chỉ biết dỗ em thôi à." Lòng lại ngọt.
"Đói bụng không? Chúng ta về nhà?"
"Chị Đồng Đồng và tiểu Phương đại sư đâu rồi?"
"Hai người họ bị thương được đưa đi rồi, cũng may kịp thời chữa trị nên tính mạng không vấn đề."
"Còn Khúc tiểu thư?"
"Cô ấy an toan, sự việc cũng đã được giải quyết, Tì Bà Quỷ Vương bị đánh tan nát, sáu mươi năm sau cũng không thể tái sinh."
"Thật hả?! Ai lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-tu-than/1756381/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.