: Nỗi khổ nhân sinh.
Tang Du vui vẻ đi vào nhà, lao tới ôm chầm lấy Mục Dung, cao hứng nói: "Chị em đồng ý chuyện chúng ta rồi!"
Mục Dung nhìn Tang Du nhưng lòng lại không quá vui vẻ, trong đầu cô bây giờ đều là chuyện xảy ra ở Nguyệt Hương thôn.
Tang Đồng đứng trên cọc đón gió, lạnh lùng nhìn vào thôn, trong mắt không chút tình cảm. Điều khiển hàng ngàn thiểm điện oanh tạc Nguyệt Hương thôn thành đất khô.
Tang Du không phát hiện Mục Dung kỳ lạ nói: "Tụi em mua nhiều đồ ăn về lắm, chị em đảm nhiệm vai chính em chỉ hỗ trợ thôi, chị ăn xong hẳn đi làm được không?"
"Ừm "
Tang Du nhìn quanh: "Yên Yên đâu rồi?"
"Cô ấy và A Miêu ra ngoài rồi, có lẽ tới tối mới quay lại."
"Vậy em qua đó trước nha."
"Ừm."
Chuyện này xung kích rất lớn với La Như Yên, vì để tránh cho Tang Du cảm giác được nên cô chủ động tránh ra ngoài.
Bữa tối rất phong phú, ngoại trừ hai món chay làm riêng cho Tô Tứ Phương, còn lại đều là món cay Tứ Xuyên.
Tang Đồng khui chai bia rót cho chính mình, sau đó rót cho Mục Dung lý nước trái cây, giơ ly lên: "zô, chúng ta cụng một ly."
Tang Du cắn đũa, đuôi lông mày tràn ngập sự hạnh phúc, Mục Dung cầm ly cụng nhẹ vào ly của Tang Đồng, Tang Đồng một hơi uống cạn: "Hai người phải thật tốt đó."
Rõ ràng là liên hoan vui vẻ nhưng bầu không khí lại có chút lành lạnh. Mục Dung không nói gì, Tang Đồng thì tự rót tự uống.
Lúc trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-tu-than/1756368/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.