: Độc rắn phát tác...
Tô Tứ Phương nói xong câu này vẻ mặt liền hiện ra mệt mỏi, hai người cũng không thể tiếp tục quấy rầy, đứng dậy tạm biệt, đi về 403.
Tang Du nhìn chi chít lỗ thủng lớn nhỏ trên người A Miêu, vành mắt đỏ ửng đứng bên cửa sổ gọi cho Tang Đồng, vẫn không liên lạc được
Mục Dung xuất hồn gọi Hách Giải Phóng, đối phương nghe xong tình hình của A Miêu liền kêu cô đợi một chút lập tức đến.
A Miêu đi đến bên cạnh Mục Dung: "Mục Dung đại nhân, có thể cho ta mượn nhục thân một chút không?"
Mục Dung gật đầu đồng ý, A Miêu nhập vào cơ thể Mục Dung đi đến cửa sổ, vòng tay ôm Tang Du vào lòng, nhẹ vỗ về lưng nàng an ủi nói: "Đừng khóc, tớ nhất định sẽ không sao đâu, tớ còn muốn làm phù dâu tham gia hôn lễ của cậu mà, phải nhìn thấy cậu có người hốt đi, tớ nhất định không nuốt lời đâu "
Tang Du hít hít mũi: "Xin lỗi! Tớ còn định cùng cậu đi du lịch, lại hại cậu ra thế này..."
"Không sao, tớ tin Mục Dung đại nhân sẽ có cách cứu tớ mà "
Đôi khuê mật an ủi lẫn nhau mấy câu, cảm xúc của Tang Du dần dần ổn định, A Miêu trả nhục thể lại cho Mục Dung.
Hách Giải Phóng vội vã xông vào, đặt mông ngồi xuống ghế sofa, đưa mắt quét ngang dọc A Miêu rồi móc ra một tờ giấy: "ký nó em sẽ lập tức không sao nữa."
Cả phòng nhìn nhìn tờ giấy, trên giấy viết ba chữ màu đỏ như máu vô cùng bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-tu-than/1756361/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.