: Cọc đá đón gió đầu thôn
Một đêm này ngủ rất ngon, Tang Du ôm Mục Dung, còn Mục Dung thì chọn tư thế thoải mái nhất nằm trong lòng Tang Du, hai cô gái ôm lấy nhau cùng dẫn nhau vào mộng đẹp
Nửa đêm, Tang Du tự nhiên cảm giác người trong lòng nàng vặn vẹo, nàng mông lung mở mắt, ôn nhu hỏi: "Sao vây?"
Mục Dung cọ cọ cổ Tang Du, nỉ non nói: "Khó chịu."
Tang Du lập tức tỉnh táo, đưa tay mở đèn ngủ: "Chỗ nào khó chịu?"
Mục Dung lại vặn vẹo thân mình: "Nóng~"
"Nóng?"
"Ưm"
Tang Du thấy gương mặt Mục Dung ửng hồng, chân mày cau lại biểu lộ chút thống khổ, nàng lấy môi dán lên trán Mục Dung, tuy không phát sốt nhưng mồ hôi rịn ra tầng tầng, lúc này nàng mới thoáng yên tâm.
Nàng nghĩ: Có lẽ là do chăn mền quá dầy, mấy ngày nay Mục Dung lúc nào cũng kêu lạnh, nên nàng đắp thêm cho Mục Dung tận mấy cái chăn, trong chăn còn có hai túi chườm nóng, đến cả nàng còn chịu không nổi nữa là.
Tang Du xoay người xuống giường, nhúng khăn ướt lau mặt cho Mục Dung, sau đó lấy khăn đắp lên trán cô, dẹp bớt mấy cái chăn mền, sau đó lại ôm người vào lòng: "Đỡ hơn chút nào chưa?"
Thân thể Mục Dung vẫn rất khó chịu nhưng lại không muốn dày vò Tang Du, liền cưỡng ép chính mình, nhẹ gật đầu.
Ngày hôm sau, Tang Du kể cho Mục Dung nghe tình trạng của chính mình, mời Liễu Thiên Giao hút nọc độc cho Mục Dung. Mục Dung nâng tiểu hoa xà trên tay, chân thành cám ơn, Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-tu-than/1756353/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.