: Chỉ mảnh treo chuông.
Bóng đen lắc lư phát ra tiếng cười cổ quái, giống như cái đường ống bễ nhiều năm không được sửa, chói tai khó ngửi. Mục Dung cảm giác nhiệt độ lại xuống thấp hơn, không khí bị ngưng tụ lại, cô lui lại lui, kéo dài khoảng cách với bóng đen.
Bọn nhỏ ở toà nhà Giai Giai, Tần Hoài An bị tản hồn đều có sự xuất hiện của bóng đen, không biết kẻ đầu têu đó có phải là cùng một người với bóng đen này không.
Lệnh kỳ 'chợt' rút về, bay quanh bóng đen.
"Hôm nay ta thử dùng máu của âm sai thử nghiệm pháp bảo ta mới luyện ra vậy "
Bóng đen phất tay áo, chín cái lệnh kỳ xuất hiện, bay vòng quanh hắn.
"Nữ quỷ bị phong ấn trong cây là ngươi bắt?"
"Không sai."
"Ba mươi năm trước trường tiểu học của xưởng thép bị cháy là ngươi làm?"
"Một kẻ sắp chết hỏi nhiều để làm gì?"
"Trả lời ta!"
"Đáng tiếc, năm đó bị âm sai các ngươi làm hỏng chuyện, nếu không lệnh kỳ này đâu phải mất ba mươi năm mới luyện xong."
"Tần Hoài An cũng là do ngươi tản hồn?"
"Ai?"
Mục Dung tức giận nhìn bóng đen chằm chằm, hắn làm bao nhiêu chuyện xấu, chỉ e bản thân cũng nhớ không nổi.
Bóng đen cười ra tiếng, giễu cợt nói: "Nếu ta là ngươi thì đã lập tức chạy trốn rồi, bây giờ không còn cơ hội đâu!"
Mục Dung sợ hãi, nhún chân lao về phía sau, khoảng cách trước mắt chưa đủ ba mươi centimet, một cái lệnh kỳ sắp đập vào mặt.
Mục Dung cảm nhận được tử khí tản ra từ lệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-tu-than/1756349/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.