: Lại làm bạn cùng phòng.
Vẻ mặt Lưu Hồng Đức như đang ngậm nguyên họng cớt, đưa tiền thuốc men của Tô Tứ Phương cho Tang Đồng liền rời khỏi cửa hàng.
Ngay cả tượng Quan Âm cũng không mang đi, Tang Đồng nói với tượng Quan Âm: "Ngài đã thấy chưa? Đã từng xem ngài như phao cứu mạng, xong chuyện thì bỏ đi không thèm để ý ngài, ngài vì sao che chở hắn?"
Tang Du đi ra, tức giận nói: "Thật sự là lợi cho hắn quá mà!"
Tang Đồng cười lạnh một tiếng: "Thời gian như sh!t sẽ đợi hắn sau này, chị thấy giờ này chắc cũng không có khách đâu, chúng ta ra ngoài ăn lẩu đi."
"Dạ ~"
Lưu Hồng Đức hoan thiên địa hỷ trở về nhà, vừa tắm vừa hát ríu rít, đem dẹp tất cả tượng thần trong nhà, đặt một bàn ăn, chè chén say sưa quắc cần câu lết về nhà ngủ say một giấc.
Nửa đêm Lưu Hồng Đức đang ngủ say, có một bóng người bay vào nhà, chính là Dương Khả Nhi.
Mục Dung núp trong bóng tối đi ra, cản đường Dương Khả Nhi: "Chúng ta nói chuyện chút đi."
Dương Khả Nhi nhìn nhìn Mục Dung, không nói gì cũng không động thủ.
"Ta không phải đến bắt ngươi, hôm nay ngươi cũng thấy đúng không? Ta biết ngươi trốn ở bên ngoài, nếu như muốn bắt thì đã bắt từ đầu rồi, chúng ta nói chuyện đi."
Dương Khả Nhi nhẹ gật đầu, theo Mục Dung bay ra ngoài cửa sổ.
Mục Dung mở miệng trước: "Nếu ngươi đồng ý, ta có thể giúp ngươi đến Phong Đô giải trừ minh cưới giữa ngươi và Lưu Hồng Đức."
Dương Khả Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-tu-than/1756340/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.