Tang Đồng nhảy vọt đến trước mặt Tang Du, bịt kín miệng nàng quát: "Im miệng!"
Tang Du gật đầu, Tang Đồng thấy vậy thở dài một hơi buông tay, A Miêu khoá cổ nữ quỷ, liều mạng kéo về phía sau.
"Á!!!"
Cổ Mục Dung bị nữ quỷ cắn, lại bị A Miêu dùng sức kéo như vậy, súyt nữa xé rách cả miếng thịt! Nghe thấy Mục Dung kêu đau, A Miêu không dám dùng thêm sức. Tang Đồng nhìn đồng hồ: Mười một giờ năm mươi lăm phút.
"Du nhi, ôm gà mái vào trong, A Miêu, ngươi tiếp tục kéo nữ quỷ ra!"
"Nó cắn cổ Mục Dung đại nhân kìa!
"KÉO! Cắn rớt thịt cũng kéo cho ta!"
A Miêu run một cái, dùng hết sức từ hồi còn bú sữa mẹ, kẹp cổ nữ quỷ, kéo về sau.
Mục Dung cảm giác thân thể bị người kéo, liền ngửa người ra phía sau.
"Du nhi!! Kéo lại!!"
Tang Du vội vàng ôm gà mái lùi hai bước, Mục Dung lại có cảm giác có người nắm ngón tay cô, kéo cô về phía trước
Hai cường lực điên cuồng nắm kéo, làm Mục Dung vô cùng thống khổ, vậy mà nữ quỷ lại không có dấu hiệu buông tay.
Máu tươi theo cổ Mục Dung chảy xuống nhuộm đỏ một mảng trên người cô. Tang Du đỏ mắt, không biết nên tiến hay nên lùi. Đồng hồ đã sắp điểm mười hai giờ, còn dư ra không đến hai phút, nếu chân hồn của Mục Dung không thể quay về, sẽ biến thành cô hồn dã quỷ, tuổi thọ chưa hết cô chỉ có thể du đãng phiêu phiêu tại dương gian.
A Miêu gấp đến đỏ mặt, rống: "Mẹ mày, cho mặt mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-tu-than/1756256/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.