Làm xong tường thuật, bậc cha chú trong đội cứu hỏa tuyên truyền giáo dục cho Mục Dung, dẫn cô đến căn phòng nhỏ bắt ngồi coi một đoạn video phòng cháy còn đưa quyển sổ tuyên truyền cho cô.
"Tuy không có thương vong, nhưng cửa hàng của cô không đạt đủ yêu cầu phòng cháy chưa cháy còn trái giấy phép xây dựng nên sẽ tạm thời niêm phong, đợi khi cô sửa chữa hợp lý các vấn đề thì có thể mở bán lại, cô thấy có vấn đề gì không?"
"Không có."
"Đây là biên bản phạt tiền, trong vòng bảy ngày phải nộp phạt."
"Vâng." Mục Dung nhận hoá đơn, xếp làm đôi bỏ vào túi.
Đội viên đội cứu hoả kinh ngạc, bọn họ trong nghề nhiều năm từng thấy rất nhiều tiểu thương vì tiết kiệm tiền không làm theo quy định, đến khi bắt xử phạt thì khóc than um sùm, còn có loại dựa hơi quan hệ mà tìm cách luồng lách. Duy chỉ có bà chủ nhỏ này...lại có thể siêu cấp bình tĩnh đến vậy.
Không sai, đội viên dùng từ 'siêu cấp bình tĩnh' nói về cô.
"Cô còn gì muốn hỏi không?"
"Không có, tôi có thể về chưa?"
"Có thể."
"Cám ơn." Mục Dung đứng dậy rời khỏi văn phòng.
~~~~~
Đứng trước cửa nhà, cô vừa cắm chìa khóa vào ổ thì cửa đã được mở ra.
"Về rồi!"
"Ừm."
Tang Du ở cửa nhìn Mục Dung đổi giày, sau đó như cái đuôi nhỏ đi theo sau Mục Dung, luôn luôn duy trì khoảng cách hai bước chân.
"Sao vậy?" Mục Dung khó hiểu nhìn Tang Du, người phía sau đỏ mặt cúi đầu: "Bọn họ có làm khó dễ cô không?"
"Không có."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-tu-than/160147/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.