Editor: Giừa
-
"Đọc xong bản thảo rồi, tôi đi được rồi đúng không?" Lục Thời Niên tắt thiết bị phát thanh, hỏi người dẫn chương trình.
"À, vâng, không còn việc gì nữa ạ, tiền bối vất vả quá, anh về được rồi ạ." Nội tâm người dẫn chương trình vẫn chưa kịp hồi phục, trong lòng cảm thán cái này mà ông gọi là đọc bản thảo à, đây là đọc thư tình mà?
Bản thân Lục Thời Niên lại không hề ý thức được rằng mình vừa tạo ra một sự kiện chấn động toàn trường, rúng động diễn đàn ba ngày ba đêm. Hắn 'ừ' một tiếng, nhanh chóng rời đi.
Ra khỏi tòa nhà đi về phía cổng, hắn liền thấy Giản Du ngồi dựa vào bức tường đá cách đó không xa.
Bước chân hắn lập tức trở nên nhẹ nhàng, đi tới trước mặt Giản Du: "Sao lại tới đây, anh nhớ là có bảo em đứng ở cổng phụ chờ anh mà, việc gì phải đi xa thế này."
"Đi nhiều thêm mấy bước cũng chẳng chết được." Giản Du đứng lên: "ĐI thôi."
Lục Thời Niên bước theo cậu.
Chỉ là chưa đi được bao lâu, Giản Du bỗng nhiên dừng lại, Lục Thời Niên đang định hỏi có phải cậu quên thứ gì không thì chợt bị người nọ ôm lấy thật chặt.
Lục Thời Niên nhướng mày: "Bé Du?"
Giản Du hung dữ nói: "Làm sao, ôm tí không được à?"
Lục Thời Niên mỉm cười: "Được chứ, tất nhiên là được rồi, anh là người của em mà, em muốn ôm thế nào cũng được hết, cơ mà đừng ôm kiểu này có được không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-tho-cup-tai/3343020/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.