Khi Lục Thời Niên đẩy cửa bước vào, trong phòng đã có không ít nam nữ ngồi kín sofa.
Quách Phồn giơ chén rượu gào thét cái gì đó, thấy hắn tới, liền lớn giọng cảm khái: "Người anh em, vạn năm không gặp rồi, chỉ chờ mỗi ông thôi đó!"
Lục Thời Niên giơ tay lên coi như chào hỏi, trong phòng quá ồn ào hắn cũng lười nói chuyện, ngồi xuống chỗ trống bên cạnh Quách Phồn, tùy ý nhìn quanh một lượt, toàn là những gương mặt lạ lẫm, người quen chẳng được mấy người.
Có điều hắn không biết người ta, không có nghĩa là người ta không biết hắn.
Ngồi xuống chưa được ba phút, bên tai đã Lục thiếu này Lục thiếu nọ, chén rượu trước mặt đã phải rót đầy đến năm sáu lần.
Lục Thời Niên luôn luôn bài xích mấy kiểu quan hệ xã giao này, trong lòng Quách Phồn hiểu rõ rành rành, vậy nên khi có người lại dợm đi tới kính rượu, anh ta liền cản lại: "Các người anh em đừng nhầm lẫn vậy chứ, hôm nay nhân vật chính là tôi cơ mà."
Cản nhiều lần, những người khác cũng ngại mời mọc tiếp, Lục Thời Niên dựa lưng vào sofa, cuối cùng cũng được bình yên.
"Vụ này coi như tôi sai."
Quách Phồn nói với Lục Thời Niên: "Tôi cũng không ngờ lại có nhiều người đến vậy, nếu sớm biết thế này thì đã rủ mấy anh em mình đi ăn tôm hùm đất ven đường."
Lục Thời Niên: "Không phải ông mời à?"
Quách Phồn: "Không hẳn vậy, bạn của tôi thì cũng là bạn của ông, chắc ông cũng biết mà?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-tho-cup-tai/2723308/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.