Giản Du lên xe chưa được bao lâu thì đã buồn ngủ.
Vì không muốn ngủ trên xe nên cậu mở hé cửa kính ra một chút, tựa đầu vào lưng ghế, để gió đêm lạnh qua khe cửa phả vào mặt mình.
Cảm giác hơi ẩm ướt, có lẽ tôi nay trời còn mưa nữa.
"Này, bạn nhỏ." Tài xế đột nhiên gọi cậu.
Giản Du theo bản năng đáp lại một tiếng: "Có chuyện gì ạ?"
Tài xế: "Cậu có bạn đi cùng à?"
"Không có."
Giản Du không hiểu sao mình lại bị hỏi vậy.
"Tôi chỉ đi một mình thôi."
"Vậy sao chiếc xe phía sau lại đi theo chúng ta thế?"
Tài xế ra hiệu cậu nhìn gương chiếu hậu: "Tôi để ý rồi, từ lúc cậu lên xe, cái xe kia vẫn luôn bám theo xe tôi."
Giản Du nhíu nhíu mày, quay đầu lại nhìn, thấy phía sau cũng là một chiếc taxi.
"Đừng chê tôi nói nhiều nha, dạo này mấy sinh viên đại học ở một mình bên ngoài như các cậu có khi còn nguy hiểm hơn cả mấy đứa nhỏ."
Tài xế đánh lái một vòng: "Chắc giáo viên của các cậu cũng có nói rồi, xã hội hiện giờ có một loại tổ chức, bắt cóc sinh viên đại học vào rừng núi sâu tít tắp, hoặc là trực tiếp đánh thuốc mê rồi đem cắt thận..."
Lời còn chưa nói xong, chiếc xe phía sau đã vượt qua bọn họ khi tới gần đèn giao thông, rẽ vào làn bên phải.
Tài xế: "..."
Giản Du: "... Chắc là họ cùng tới trường tôi, trùng đường thôi."
Bác tài xế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-tho-cup-tai/2723276/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.