*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Vu Ái vật lộn để dậy sớm cùng Hà Tức đi thư viện, rốt cuộc suýt nữa ngủ gật luôn ở thư viện, cậu dựa vào ý chí sắt đá gồng gánh một hồi mới đuổi được con sâu ngủ.
Cậu nghiêng đầu nhìn Hà Tức, Hà Tức đang đeo tai nghe chăm chỉ học, Lâm Vu Ái nhìn chằm chằm người ta mấy giây, uống một ngụm nước tiếp tục học.
Lần này vậy mà nghiêm chỉnh học được hẳn cả một buổi sáng.
Ăn xong bữa trưa Hà Tức lại về thư viện. Lâm Vu Ái về kí túc, cậu có thói quen ngủ trưa, bình thường bận thế nào thì bận thì vẫn phải ngủ trưa hai mươi phút.
Sau giấc ngủ ngắn, Lâm Vu Ái cũng đến thư viện, đúng là bé ngoan chăm chỉ học tập.
Ngồi vào chỗ, Lâm Vu Ái lấy ra một cái kẹo, đẩy sang. Hà Tức nhìn lên, Lâm Vu Ái liền cười lấy lòng.
Vị cam. Hà Tức khẽ cười đáp lại, nhận lấy cái kẹo, bóc vỏ ăn.
Lâm Vu Ái lại lấy từ trong túi một cái kẹo khác, vị dâu. Cậu không ăn mà cất trở lại, mãi đến khi mò được cái kẹo vị cam mới chịu. Hí hửng bóc vỏ cho vào miệng.
Ban ngày trời trong vắt không một gợn mây, buổi tối cũng là cảnh không mây không mưa, còn có thể nhìn thấy mấy ngôi sao lấp lánh.
"Kia là chòm sao số hai, kia là sao Kim", Lâm Vu Ái khoe khoang chút kiến thức thiên văn hạn hẹp của mình.
"Ồ", Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-nguoi-ngoai-hanh-tinh/214049/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.