Edit: Seward
Mười phút sau, hai người đã tới công viên của tiểu khu.
Sau khi hít thở sâu vài hơi không khí trong lành của buổi sáng, đầu óc hỗn loạn của Lâm Mộc Viễn cuối cùng cũng bắt đầu tỉnh táo lại.
"Không đúng, hôm nay là chủ nhật, chúng ta không cần phải đi học." Cuối tuần vui vẻ không ở nhà ngủ nướng lại đến đây chạy bộ, không phải là có bệnh thì là gì?
"Cho dù là cuối tuần, cũng không thể buông lỏng cảnh giác." Tần Thiên Mạch bắt đầu làm nóng người. Được rồi, được rồi, dù sao thì chuyện này cũng đã xảy ra rồi giờ cậu có oán giận cũng chẳng ích gì.
Lâm Mộc Viễn làm nóng người cùng Tần Thiên Mạch. Hai người đứng cạnh nhau khi thực hiện động tác ép chân, Lâm Mộc Viễn nhìn đôi chân dài của Tần Thiên Mạch với vẻ ghen tị. Nếu cậu cũng có được một đôi chân dài như vậy thì thật tuyệt.
Chú ý tới ánh mắt của cậu luôn nhìn chằm chằm vào chân mình, Tần Thiên Mạch cố ý dùng sức duỗi chân,để cho chân của hắn nhìn qua càng thon dài hơn.
Nhìn chằm chằm vào đôi chân của hắn một lúc, Lâm Mộc Viễn lại cúi đầu nhìn xuống đôi chân của mình,thầm an ủi trong lòng rằng không sao cả, cậu còn nhỏ,sẽ còn cao lớn,sau này cậu cũng sẽ có một đôi chân dài giống như Tần Thiên Mạch!
Sau khi chạy vòng quanh công viên hai lần, hai người đến một quán ăn sáng gọi mì thịt bò.
Ăn uống no nê,tinh thần sảng khoái về nhà học tập!
Cậu học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-ho-ly-tinh/3561879/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.