21
Sau khi chúng tôi quay lại, Kỷ Hoài An càng ngày càng không yên phận.
Hễ cứ khi nào trong phòng kí túc xá chỉ có hai người chúng tôi, hắn sẽ nhích lại gần, động tay động chân với tôi.
Có khi bạn cùng phòng về, hắn sẽ lén trêu chọc tôi, cố ý khiến tôi đỏ mặt.
Thậm chí ngay cả lúc lên lớp, hắn cũng lặng lẽ nắm tay tôi ở ngay dưới bàn học.
Tôi nhướn mày, đá hắn một cái.
"Bạn học Kỷ, vui lòng chăm chú nghe giảng."
"Nắm tay thì tớ mới chăm chú nghe giảng được."
"..."
Khi tan học, Kỷ Hoài An như một nhà ảo thuật rút ra hai vé xem phim, nói muốn cùng tôi đến rạp chiếu phim.
Đó là bộ phim khoa học viễn tưởng mà tôi mong chờ đã lâu.
Khi đi vào rạp, chúng tôi lại bất ngờ gặp lại Trần Du.
Cậu ấy chỉ có một mình, thoạt nhìn rất cô đơn.
Tôi tiến đến vỗ bả vai cậu ấy, chào cậu ấy một câu.
"Cậu chỉ xem phim một mình à?"
"Ừm."
Cậu ấy thấy bọn tôi, ánh mắt tối lại, cũng không nói gì nhiều.
Lúc vào phòng chiếu mới biết, Trần Du không chỉ chọn một bộ phim giống chúng tôi, hơn nữa còn ngồi cạnh tôi.
Cậu ấy liếc thấy chúng tôi đang nắm tay, ánh mắt có chút ngưỡng mộ.
Sau khi ngồi xuống ghế, Kỷ Hoài An vẫn luôn nhích lại tôi thật gần.
Cậu ấy thi thoảng lại cúi đầu xuống nói với tôi vài câu, đút cho tôi ăn bỏng ngô.
Có người quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-ban-trai-cu-cua-toi/3601343/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.