19.
Sau khi ba tôi biết chuyện của lão Phó thì đá ông ta khỏi hội đồng quản trị.
Sau đó tôi nghe bảo, người đàn ông họ Phó kia là kẻ dựa hơi vợ, trừ mặt chẳng có gì.
Vị trí cổ đông trong công ty vốn là của người phụ nữ kia, nhưng ông ta khóc nói với vợ là người ngoài bảo ông ta ăn bám vợ, nếu ông ta có sự nghiệp của riêng mình thì sẽ không ai dám nói vậy nữa, thế là vợ ông ta cho ông ta làm cổ đông trên danh nghĩa.
Bởi vì vị phu nhân kia vẫn còn tỉnh táo, cho mặt mũi là được, tiền thì phải giữ chặt trong tay mình.
Dù sao đàn ông có tiền rồi sẽ hư hỏng.
Bà không ngờ lão Phó vẫn ngoại tình, còn trộm châu báu của bà tặng cho người tình của mình, cũng là Hạ Mạn Mạn.
Lúc ấy bà đã muốn ly hôn rồi, nhưng lão Phó khóc lóc thảm thiết, quỳ gối nhận sai với bà nên bà mới cho ông ta một cơ hội.
Không ngờ, thứ đáp lại bà là một lần ngoại tình nữa.
Sự thật chứng minh, chó mãi là chó tôi.
Lúc này bà không mềm lòng nữa, trực tiếp ly hôn để lão Phó rời nhà không xu dính túi.
Cho dù lão Phó quỳ khóc với bà thế nào thì bà vẫn không thay đổi suy nghĩ.
Nếu tôi đã tìm được người đưa đám Hạ Mạn Mạn vào công ty, rồi đá ông ta đi.
Thế đám Hạ Mạn Mạn, Chu Tuyết và Lưu Toa không có tư cách ở lại công ty nữa.
Hôm bọn họ đi làm bị nhân sự thông báo đuổi việc vì tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-het-thuoc-chua/4117170/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.