Phương Chính vẻ mặt vô tội, đôi mắt phát sáng lấp lánh kia khiến cậu choáng váng, đánh sâu vào trong lòng Tô Nguyện.
"Tôi... Tôi đi ngang qua." Sau đó hắn quay đầu, hướng lỗ tai phấn nộn nộn về phía Tô Nguyện.
Mọi người nghĩ đến Tô Nguyện còn có thể tiến lên niết sao? Đương nhiên là không có khả năng, biết rõ đối phương là có ý với mình còn đi trêu chọc người ta, kia không phải tìm đường chết sao? Bất quá Tô Nguyện vẫn ở trong lòng hô to: Ngọa tào, đáng yêu quá!
"Nga..." Tô Nguyện cũng không định nói cái gì nữa, tuy rằng trong lòng tỏ vẻ thực hoài nghi.
Ai đang yên đang lành không có việc gì đi đứng trước cửa phòng người ta chứ! Trừ khi hắn là ngốc tử!
"Buổi sáng tôi chuẩn bị sữa cùng bánh mì cho cậu, bánh mì là bánh mì chà bông...... loại cậu thích đã bán hết rồi, cho nên tôi mua bánh mì chà bông, không biết cậu có thích hay không..." Phương Chính thấp đầu nhỏ giọng nói, giống như sợ sẽ làm Tô Nguyện sinh khí vậy.
Tô Nguyện mỗi lần đối thoại với Phương Chính, đều có một loại cảm giác ác bá khi dễ tiểu tức phụ, nếu Tô Nguyện cao lớn hơn hắn một chút, to khỏe hơn hắn một chút, thêm khí thế cường thịnh hơn hắn nữa là có thể đạt tới cái hiệu quả kia rồi!
"Không có việc gì... tôi cũng thích chà bông." Tô Nguyện xua tay nói không sao cả, sau đó quẹo vào buồng vệ sinh bắt đầu làm vệ sinh cá nhân.
Phương Chính đứng tại chỗ lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-dung-then-thung/2543313/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.