Châu Mộ rón rén thu dọn hành lý, hạ thấp cảm giác tồn tại của mình, không quấy rầy Du Kỳ nhắm mắt dưỡng thần.
Chỉ là lúc đi ngang qua hắn, Châu Mộ sẽ nhịn không được nhìn thêm một cái, lại liếc mắt một cái, lại nhìn thêm một lần.
Cậu cũng quan sát thấy trên bàn sách của Du Kỳ có bày vài cuốn sách, bao gồm "Nhân giống tiên thảo học", "Tiên thảo dược lý", "Bảo vệ chi loài" vân vân vân mây.
Khí chất của bạn cùng phòng thoạt nhìn rõ ràng giống thuộc chuyên ngành chỉ huy tác chiến hơn, vậy mà lại là nuôi cỏ? Thật không thể tin được!
Khó trách hắn xách một chậu cây về.
Dù sao thì Châu Mộ cũng tăng thêm mấy phần thân cận, người này cấy hoa chăm cỏ, sẽ không quá xấu xa đâu.
"Tôi..." Châu Mộ tiến về phía Du Kỳ hai bước, "Tôi giúp cậu tưới nước cho cỏ nha?"
Ngay thoáng lúc Châu Mộ nói chuyện, Du Kỳ đột nhiên mở mắt ra, quanh năm ở ký túc xá một mình rồi, hắn không quen ký túc xá có giọng nói của một người khác, đối với hắn mà nói, khoảng cách mà Châu Mộ tự cho là an toàn thực ra là nằm trong phạm vi cảnh giác của hắn.
Đáy mắt đen tuyền nói là chứa đầy sát ý cũng không phải quá đáng, ngay cả tiên thảo hắn mang về cũng cảm nhận được khí tức mà héo queo ngay tức thì...
Bộ dạng cẩn thận của Châu Mộ rơi vào đáy mắt của Du Kỳ: Rõ ràng là sợ hãi, còn nhất định phải chuyển đến cùng phòng, thậm chí còn đáp lời hắn.
Đây chính là yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-cua-tui-sieu-thom-luon/241426/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.