64. Hai người đều là con gái, sao có thể yêu nhau?
Tiểu Nhật Thiên thèm đến ăn tươi nửa cái đầu người tuyết, có lẽ thứ nó thật sự hứng thú chỉ có miếng xúc xích kia, nhưng sự thật vẫn là người tuyết bị nó cắn hỏng.
Chân Sảng dở khóc dở cười xách tiểu Nhật Thiên chạy vào bếp, làm điểm tâm cho nó, sau đó quay lại đem phần cơ thể còn lại của người tuyết bỏ vào tủ lạnh.
Đào Mộng Trúc đứng một bên nhìn quả thật muốn cười, kết quả ăn sáng xong nàng liền bị Chân Sảng túm đi ra ngoài tìm tuyết.
Một lần nữa đi ra ngoài thì trời đã sáng, lớp tuyết trắng tích dưới đất đã sớm bị giẫm thành từng hố từng lỗ, tuyết trên cây cũng không còn bao nhiêu.
Thành phố hiếm khi có tuyết rơi, một khi gặp tuyết mọi người đều kích động.
Nghe nói thậm chí các phụ huynh có con cái vì một trận tuyết mà cố tình xin nghỉ cho con, chỉ vì muốn đi ra ngoài chụp ảnh.
Dù chỉ có thể chụp được con người tuyết to bằng nắm tay. Nói chung rất là cuồng nhiệt.
Cuồng nhiệt như vậy, hầu như năm nào cũng có thể khiến các bạn bè phương bắc cười đến rụng răng, nhưng nên cuồng nhiệt thì vẫn cuồng nhiệt.
*Phía Bắc TQ trời lạnh hơn phía Nam
Vì để tìm được tuyết sạch, hai người hiếm khi đi xa một lần, còn cố ý leo lên một sườn núi cao nếu là bình thường sẽ không leo lên, hai người nghĩ sườn núi cao như vậy, leo mệt lắm, người leo lên chơi tuyết có lẽ sẽ ít hơn một chút, tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-co-doc/1420380/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.