62. "Nhật chị!" "Tới a, đến giường của chị?"
Chân Sảng cảm thấy đầu óc mình có hơi loạn, cho nên nàng nắm chặt phần quà này ngã nằm xuống giường một lần nữa.
Tay trái là cặp nhẫn, tay phải là tấm thiệp mời... mời ngủ chung.
Cho nên, giường phải mỗi người một nửa, nhẫn phải mỗi người một chiếc, có phải vớ cũng còn một chiếc khác không?
Nghĩ đến đây, Chân Sảng vỗi vã lắc đầu, thấp giọng lẩm bẩm: "Những lúc như thế này nghĩ cũng vô dụng, mày có bệnh a?"
Những lúc như thế này, không phải nên là ngẫm nghĩ cách đáp lại món quà này sao?
Chuyện xảy ra bất ngờ, trong lòng Chân Sảng hoàn toàn không có đáy.
Đây là Đào Mộng Trúc đang thử xin chuyển chính* sao?
*Từ không chính thức chuyển sang chính thức
Ở cùng nhau với ngủ cách nhau khác biệt lắm sao?
Nếu như từ chối, tình cảm sẽ có ngăn cách sao?
Nếu như chấp nhận, sẽ xảy ra chuyện nguy hiểm gì sao?
Nàng cảm thấy quả thật Đào Mộng Trúc đã ném đến một quả bom lớn còn chưa kịp châm ngòi đã làm nàng sợ ba hồn bảy vía đều bắt đầu bay đi tứ phía.
Dù thỉnh thoảng khi stream nàng vẫn chửi thề.
Dù lúc nói chuyện phiếm với bạn bè thường xuyên nhắc đến mấy chuyện đen tối, mà nàng còn hay hiểu ngay lập tức.
Dù nàng đã đồng ý, cũng đã quyết định cả đời này ở bên Đào Mộng Trúc.
Thế nhưng, nghĩ đến một vài chuyện không biết, vẫn có chút sợ hãi.
Cái đó... sẽ đau đúng không? Dù sao cũng không sinh con, nhất định phải sao...
Nàng thuần khiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-co-doc/1420378/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.