56. "Chị giỡn lưu manh a! Em sẽ la lên a!"
Đối mặt với Chân Sảng giả ngu, Đào Mộng Trúc giấu kín màn chữ mắng chửi bay ngang trong đầu sau nụ cười đầy thâm ý.
"Vậy coi như tôi nhớ nhầm đi." Đào Mộng Trúc nói, đứng dậy nhảy qua bên giường Chân Sảng, dưới tình huống nàng hoàn toàn chưa phản ứng được trực tiếp nằm xuống: "Đêm nay chị muốn ngủ với em."
"Chị đi ra!" Chân Sảng cau mày, nửa quỳ ở một bên, đưa tay đẩy đẩy Đào Mộng Trúc mấy cái.
"Chị muốn ngủ bên này." Đào Mộng Trúc mặt dày mày dạn.
"Vậy em đi." Chân Sảng nói, đứng dậy đi ngang qua người Đào Mộng Trúc, muốn nhảy qua giường bên kia, thoáng cái lại bị Đào Mộng Trúc bắt được cổ chân, nhất thời dở khóc dở cười: "Chị giỡn lưu manh a! Em sẽ la lên a!"
"La cái gì?" Đào Mộng Trúc nhướng mày, nói: "Rách cổ họng, hay là yamete*?"
*Tiếng Nhật; đừng mà
Chân Sảng trầm mặc chốc lát, yên lặng ngồi xổm xuống, hai tay chống bên hông Đào Mộng Trúc, với một dáng Chuangdon* kiểu con ếch đầy khí phách chắn Đào Mộng Trúc ở dưới thân.
*Kết hợp từ Giường + Kabedon(Tiếng Nhật, chỉ hành động áp sát chống hai tay lên tường chắn đối phương ở giữa)
Đào Mộng Trúc còn chưa kịp tăng nhịp tim, đã thấy Chân Sảng kề đến gần bên tai mình, giống như heo bị thọc tiết ré lên một tiếng lớn thê thảm như khi nàng stream chơi game tới đoạn ngược đến huyết mạch nứt ra, từ tai trái hét đến tai phải, trong khoảng thời gian ngắn Đào Mộng Trúc nếm được đầy đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-co-doc/1420372/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.