51. "Dựa theo kinh nghiệm nhiều năm viết tiểu thuyết của tôi, tôi đã bắt được lòng em ấy."
Đào Mộng Trúc luôn là một con người có tự chủ —— mới là lạ.
Nghĩ đến ngày mai phải ra sân bay bắt chuyến 9 giờ 10 phút, 5 giờ phải xuất phát, Đào Mộng Trúc liền lên giường nằm sớm.
Thế nhưng cuộc đời luôn có ảo tưởng sai lầm cực bự như là 'với sức người sỏi đá cũng thành cơm', ví dụ —— đêm nay mình có thể ngủ sớm.
Đồng hồ sinh học đã chết, rất nhiều lúc dù cho không có nhiệm vụ đăng chương, dù cho group QQ và group chat bốn người không có ai nói chuyện, nàng vẫn có thể tỉnh táo lăn qua lăn lại trên giường tới 3-4 giờ sáng mới chậm rãi đi vào giấc mộng, đương nhiên lần này cũng không ngoại lệ.
Thời gian không cách nào tồn tại trong ý thức lúc ngủ mơ, nhoáng cái đã tới 5 giờ sáng, gà trống không biết ở đâu nuôi gáy lên hai đợt, sắc trời ngoài phòng còn chưa chuyển sáng.
Chân Sảng ngáp dài, nhắm hai mắt bật ngồi dậy từ trên giường, mờ mịt mặc quần áo, vốn định đi đánh răng rửa mặt, khi mơ mơ màng màng đi ngang qua phòng Đào Mộng Trúc vô thức đẩy cửa vào nhìn, phát hiện nàng còn ngủ rất say, nháy mắt cực kỳ bất bình, tiến lên cố sức lắc tỉnh nàng.
Cả đêm Đào Mộng Trúc chỉ ngủ hơn 2 tiếng, khoảnh khắc mở mắt ra liền cảm nhận được ác ý ngập tràn đến từ thế giới, sàng khí* ẩn sâu nhiều năm thiếu chút nữa phát tác, nhưng thấy Chân Sảng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-co-doc/1420367/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.