48. Tôi thích cô, muốn cùng cô sống hết quãng đời này.
"Ờ."
Ờ, ờ? Ờ!
Đây là câu trả lời của Chân Sảng sau mấy giây trầm mặc, sau đó, không có sau đó.
Cùng là thích phải thẳng, Vu Hiểu Thu có thể khiến cho Cổ Lương Châu ỷ lại mình một nghìn một vạn lần, nàng lại nhiều lần làm bạn cùng phòng sợ đến không dám nói nhiều lời, chênh lệch giữa người với người có cần phải lớn như vậy không?
Đào Mộng Trúc cảm thấy mình là Nhạt Nhẽo đại vương có vấn đề nghiêm trọng với việc giao tiếp, mặc kệ là trong đám người ồn ã, hay là tụ hội nhỏ giữa 3-5 người, nàng chỉ thích chui vào một góc ôm máy tính hoặc điện thoại yên lặng gõ chữ.
Dù sao nói gì cũng mang theo một nỗi gượng gạo, chi bằng ngậm miệng lại để cho thế giới một phần yên tĩnh.
Nàng nghĩ, coi như là hết, mình không có khả năng xứng với bất cứ cô gái nào.
Giây tiếp theo, lại nhịn không được ghét bỏ chính mình —— mã đức chế trượng*, không xứng thì không thể sửa lại sao!
*M_ nó bại não
"Bắt xe về thôi, nóng quá, cảm giác như sắp tan chảy rồi." Chân Sảng nói, đi ra ven đường bắt xe.
Đào Mộng Trúc hít sâu một hơi, đi theo sau Chân Sảng, về đến nhà.
Ngày tháng yên lặng trôi qua mấy ngày, Đào Mộng Trúc vẫn như trước quen thói ngủ muộn dậy trễ, cơm chiều vẫn là hai người cùng ăn cơm ngoài.
Chỉ là, trong mấy ngày này, bầu không khí giữa hai người rõ ràng vắng lặng hơn trước rất nhiều.
Mắt thấy rằm tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-co-doc/1420364/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.