Dù đã che ô nhưng cô vẫn bị tuyết đọng lại trên y phục và tóc. Khung cảnh của Dưỡng Tâm Điện thì ảm đạm hơn mọi ngày. Cả Điện phủ một màu trắng tuyết. Dương Cẩm đến cửa điện bị một nữ tỳ chặn lại:
-Dương quý nhân để nô tỳ đi bẩm với thái hậu đã.
Dương Cẩm Vân ngoan ngoãn đứng đợi ngoài cửa điện. Do chủ quan, Dương Cẩm Vân cũng không mặc quá nhiều áo nên giờ lại cảm thấy lạnh. Cô cụp ô lại, dựng ngoài cửa, chà hai lòng bàn tay vào với nhau. Một lúc sau, nữ tỳ nọ vội chạy ra mời cô vào. Dương Cẩm Vân khẽ cười:
-Giúp ta giữ chiếc ô này nhé!
Mặc dù đang lạnh nhưng thấy nữ tỳ kia ăn mặc còn ít hơn mình, hơn thế còn phải đứng ngoài trời lâu như vậy, cô quyết định đưa cho nàng áo khoác ngoài của mình. Bất ngờ nhận được áo của cô, nàng ta vừa ngỡ ngàng vừa xúc động.
Dương Cẩm Vân đứng ngoài cửa giũ sạch tuyết trên y phục rồi mới đi vào trong điện. Trong điện cũng khá ấm, cô vừa vào cũng đỡ lạnh hơn đôi chút:
-Thần thỉnh an Thái hậu.
La Hy Thái hậu cười hiền từ:
-Con đứng lên đi. Con tới thăm ta là có chuyện gì?
Dương Cẩm Vân đứng lên, vẻ mặt nghiêm túc:
-Đúng là hôm nay thần tới đây là có chuyện muốn hỏi Thái hậu.
La Hy Thái hậu tỏ vẻ ngạc nhiên. Dương Cẩm Vân nhìn những nữ tỳ của bà. La Hy Thái hậu hiểu ý, cho họ ra ngoài:
-Được rồi, con ngồi đi. Có chuyện gì, con hỏi đi.
Dương Cẩm Vân ngược lại không ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-khong-phai-la-nguoi-de-bat-nat/1720886/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.