-Dương Cẩm Vân đấu với Dương Mỹ Liên các ngươi chuẩn bị đi- Tuyền ma ma tuyên bố trận thi đấu giữa cô và Dương Mỹ Liên.
Dương Cẩm Vân lặng im, đứng dậy đi vào phòng thay đồ.
*Trong phòng thay đồ*
Dương Mỹ Liên nhìn cô, không nói gì. Dương Mỹ Liên vẫn chưa biết sự có mặt của cô trong tối ngày hôm qua. Cô thay đồ xong, quay qua đi đến chỗ Dương Mỹ Liên, khẽ hành lễ
-Mong tỷ tỷ có thể nương tay!
Dù gì thì cô cũng được lợi trong cuộc thi đấu này. Không thể phủ nhận rằng là nhờ công của Dương Mỹ Liên, phải cảm tạ cô nàng một chút. Dương Mỹ Liên quay người bỏ đi, không nói với cô lấy một câu.
Dương Cẩm Vân cùng Dương Mỹ Liên bước ra ngoài trong sự mong chờ của khán giả.
-Chẳng lẽ hai người này đấu với nhau thật ư?
-Nghe nói chủ ý đấu là của Dương Mỹ Liên.
-Sao có thể chứ! Một người là đích nữ, người kia là con nuôi được sủng ái nhất trong phủ thừa tướng đó!
Tất cả xôn xao bình luận về cuộc tranh tài này.
-Vòng đầu tiên, ta ra đề. Chúng ta thi Cầm bản "Khúc tương tư"-Dương Mỹ Liên khẽ khàng tuyên bố dề thi.
-Không phải chứ! Đó là bản phổ rất khó đánh. Cô ta chắc chắn chứ.
-Không thể khinh thường tỷ muội nhà này. Họ là những người tài sắ vẹn toàn đó.
Dương Cẩm Vân trầm ngâm nhìn Dương Mỹ Liên: "Chẳng lẽ Dương Mỹ Liên đổi ý rồi. Đến ngay cả tên bản nhạc này ta nghe qua thôi cũng đã lạ hoắc lạ hơ rồi chứ đừng có nói đến chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-khong-phai-la-nguoi-de-bat-nat/164663/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.