Chuyến hành trình tới Kentucky trong bóng chiều tà tháng chín thật là dễ chịu, và Tess để mặc tâm trí mình thơ thẩn, mơ màng bởi ánh nắng ấm áp đang chầm chậm chuyển sang bóng tối nhá nhem mát lạnh bên ngoài cửa xe. Xe của Nick, một chiếc BMW đen, rất đắt tiền và rất phô trương, nhưng nó chạy êm như ru, cô thả mình sâu hơn vào chiếc ghế, thích thú sự tiện nghi của lớp vải da mềm như bơ.
“Em yêu cái xe này,” cuối cùng cô nói.
Nick nhìn cô trong nỗi ngạc nhiên. “Thật không? Một biểu tượng cực kỳ đắt giá của sự tiêu dùng phô trương sao? Anh không tin.”
“À, đúng là vậy. Nhưng không có nghĩa là nó không hấp dẫn.” Cô quay đầu nhìn anh. “Anh biết không, em cũng thích ở bên anh nữa. Những khi anh như thế này. Em có thể đi theo cách này mãi mãi.”
“Anh biết em dễ bị anh tác động,” Nick nói. “Chơi đúng bài, cưng, và anh cũng sẽ đưa em về nhà.”
“Anh làm trò Bogart tệ nhất thế giới.”
“Ừ đấy, nhưng anh đang tốt hơn.”
“Ừ, nhưng vẫn là tệ nhất.”
Nick tươi cười với cô, và Tess cảm thấy trái tim mình lảo đảo một chút. Dừng đi, cô tự nhủ.
“Ý kiến làm việc cho Decker của em rất tuyệt,” Nick nói, khi băng lên cây cầu bắc qua sông Ohio. “Nó sẽ là một sự thăng tiến tốt cho em.”
“Đó không phải là sự thăng tiến,” Tess nói, nghển cổ lên như một đứa trẻ để nhìn mặt nước. “Em chỉ cần tự nuôi mình để em có thể làm việc ở Quỹ.”
“Em biết không, anh không hiểu,” Nick
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-giuong-trai-tinh/1415144/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.