Trần Tử Tinh sau khi quay lại kí túc xá mới chậm dãi nghĩ đến cái vị kia.
Hắc, Quan Thần này không phải là người sắp chuyển đến ở gần giường của cậu sao.
Trần Tử Tinh lấy điện thoại ra, cúi đầu nhìn thoáng qua.
Bây giờ cũng đã hơn bảy giờ tối rồi, tất cả học sinh mới đều đã yên ổn hết rồi mà cái tên ngốc đó vẫn chưa tới?
Không biết có yêu sạch sẽ hay không.
"Rời giường rời giường! Còn ngủ à, ngày khai giảng đầu tiên! Đều rời giường lên tinh thần cho tôi! Cũng không phải lần đầu tiên lên trung học, đừng để cho tôi mới ngày đầu năm đã phải dọa người a!"
"Tất cả lên tinh thần cho tôi!"
Trần Tử Tinh bị âm thanh lớn này dọa cho giật mình, ở ngoài hành lang lão Vương không ngừng gõ lên các cánh cửa, trong ký túc xá dậy lên tiếng oán thán, Châu Biên "Ngọa tào!" một tiếng rồi ngồi bật dậy, "Ai a! Muốn chết! Có bệnh a!"
"Ai vừa nói tôi muốn chết đó?" âm thanh của lão Vương ồn ào ở ngoài cửa phòng vang lên, "Đừng để tôi bắt được, tôi thật muốn nhìn xem là ai muốn chết! tất cả nhanh dậy cho tôi, tốc độ lên một chút!"
Mọi người ở kí túc xá trong lúc đó loạn thành một đoàn.
"Ngọa tào......" Châu Biên trừng mắt nhìn, sau khi phản ứng lại thì che miệng khẩn trương nhìn chằm chằm cửa, "...... Hư! Hư! Tôi vừa rồi cái gì cũng không nói!"
"Nhìn vẻ kinh sợ của cậu đi, rời giường rời giường a! nếu còn không rời giường thì lão Vương lại vào mắng chửi tiếp!" Mập Mạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-ban-toi-kha-nang-la-mot-ten-ngoc/203926/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.